120 NGÀY NHÌN TRỘM - Trang 202

CHƯƠNG

6

N

gày thứ 7 sau khi Thôi Thiện thoát ra khỏi nhà tù trên không.

Nếu như Lâm Tử Túy không thoát được ra khỏi đỉnh tháp kia, thì chắc

giờ cũng đã thành một thi thể rồi đấy nhỉ?

Liệu có chiếc trực thăng nhỏ nào đưa đồ ăn cho hắn không?
Cô ta đang tìm kiếm X.
Mặc dù đã chắc chắn được là đỉnh của tòa nhà đối diện kia, nhưng làm

sao xác định được chính xác là ô cửa sổ nào. Huống hồ không có cách nào
có thể thăm dò để biết được động cơ của X, người đàn ông ấy vì sao lại
giam cầm cô ta trong vòng 120 ngày? Rồi vì sao cuối cùng lại thả cô ta ra?

Mấy ngày trước, trên chiếc giường trong căn phòng hạng thương gia của

khách sạn, cô ta bắt đầu chảy máu.

Lần kinh nguyệt bình thường đầu tiên sau khi sảy thai sao? Thật sự rất

khó chịu, cứ như là đem hết số máu của mấy lần trễ kinh kia dồn lại chảy ra
hết một lượt, nhớ lại món gan xào hồi cấp hai mẹ vẫn hay làm cho cô ăn.

Thôi Thiện cầm một chiếc kính viễn vọng, dạng mini màu đen mới mua,

chăm chú nhìn vào công viên quảng trường thành phố. Ánh mặt trời ngày
đông vô cùng ấm áp. Ánh nắng rải vàng trên bãi cỏ úa vàng, khiến người ta
nảy sinh cảm giác muốn được phơi nắng.

Trước khi ra khỏi cửa, cô ta nhìn lại mình trong gương. Mặc dù mấy

ngày nay điên cuồng ăn cả các thứ đồ ăn ngon và các thứ đồ ăn trên vỉa hè,
nhưng cả ngày lẫn đêm cô ta vẫn cứ chảy máu không ngừng cho nên vẫn cứ
gầy xanh xao. Bắt buộc phải trang điểm một chút, mấy tháng trời chẳng
đánh son và kem nền, xem ra có chút không tự nhiên, đặc biệt là phần
quầng thâm mắt khó lòng che đi nổi kia. Hôm qua đã cắt tóc ngắn còn một
nửa, sửa lại móng tay cho gọn gàng rồi sơn thành màu hồng. Đeo kính đen,
đổi sang một chiếc áo khoác đen ngắn, chất liệu vải rất ổn. Quấn chiếc
khăn quàng cổ màu cafe. Bên dưới là một chiếc quần âu màu xám, kết hợp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.