120 NGÀY NHÌN TRỘM - Trang 207

Chỗ sâu nhất trong tầng hai, nhìn thấy trên cửa có số “12”, không biết X

có ở trong phòng không?

Sáu khấc bánh răng trên chiếc chìa khóa bị cô bóp thật chặt trong tay,

giống như một cái cưa không ngừng cắn xé, cơ hồ như có thể mài được ra
máu, cho đến khi vách tường phát ra tiếng gào chói tai, hình như là một đôi
tình nhân thất nghiệp đang cãi nhau.

Cuối cùng, Thôi Thiện đưa chìa khóa vào ổ, phía sau cánh cửa lặng yên

như một phần mộ. Đầu ngón tay mới chỉ hơi dùng lực một chút đã mở được
khóa cửa.

Nhà của X.
Hơn mười mét vuông, cửa sổ sát đất quay về hướng đông, đối diện thẳng

với bầu trời, nhìn thẳng xuống tháp Babylon, không lệch đi chút nào.

Thôi Thiện quay đầu lại, chợt nhìn thấy mình ở trên tường.
Cả bức tường, từ trần nhà xuống mặt đất, gần như dán đầy hình của một

cô gái…

Từ bức ảnh đen trắng của một cô bé 5-6 tuổi, cho đến bức ảnh tập thể

đeo khăn đỏ, còn có cả bức ảnh gia đình ba người hạnh phúc - Bố của cô là
một người đàn ông rất tuấn tú khôi ngô, mẹ cũng từng là một mĩ nữ, quần
áo mặc trên người cũng rất đẹp. Còn cô ta thì được kế thừa dung mạo của
cả bố lẫn mẹ. Thôi Thiện là con gái đầu lòng, lớn lên ở trong khuê phòng
không ai biết tới, khi cô ta còn là một thiếu nữ ngờ ngệch, không biết là
mình đã mặc đồng phục cấp một gì thế kia nữa. Thôi Thiện nhìn rất lâu vào
bức ảnh kia, đầu ngón tay vuốt lên khuôn mặt mình lúc 14 tuổi, cũng giống
như X tưởng tượng ra hơi ấm trên làn da cô ta qua kính viễn vọng.

Cô ta từng có một cái tên tiếng Anh, đặt trong giờ tiếng Anh lớp đại học,

nhưng rất ít người nhớ tới, sau này cũng gần như chẳng dùng tới - Odette.
Hàng chữ này được dán ở đầu giường của X, thêm cả 3 chữ Trung Quốc:
奥黛特

72*

.

*

Phiên âm tiếng Trung của từ Odette.

Hiếu kì lật mặt sau của tờ giấy lên, còn có một dòng chữ tiếng Trung và

tiếng nước ngoài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.