120 NGÀY NHÌN TRỘM - Trang 229

CHƯƠNG

8

C

ùng lúc đó, con đường đối diện với tháp Babylon, trong một ô cửa sổ

trên tầng thứ 30 của tòa nhà xây theo kiểu phục thức.

Thôi Thiện gỡ hết những bức ảnh dán đầy trên tường xuống, xếp chúng

vào trong một cái chậu tôn cũ nát.

Cô bật bật lửa lên.
Ngọn lửa run rẩy trên tay, chăm chú nhìn vào chính mình trong chậu tôn

- Từ một cô bé hệt như thiên nga trắng, đến một thiếu nữ mặt bụ bẫm đáng
yêu, rồi lại tới một người phụ nữ chín chắn trưởng thành.

Đây là toàn bộ quá khứ của Thôi Thiện, bao gồm cả bức ảnh mặc váy

đen hoa li ti, đi giày cao gót đế đổ, ngồi trên bờ biển đón gió, ánh mắt xa
xăm mơ hồ, băn khoăn về con đường phía trước… Bắt đầu châm lửa từ bức
ảnh này.

Khuôn mặt trắng muốt bị ngọn lửa bóp méo dần rồi nuốt trọn, hóa thành

những mảnh vụn nhỏ như tro cốt. Ngọn lửa đỏ, tro tàn xám đen, tràn lan ra
khắp trong lòng chậu, giống như thiêu đi thi thể của một người phụ nữ.

Mở cửa sổ cho khói bay ra ngoài, để tránh bị người thuê phòng bên cạnh

kêu ca gì. Đống tro tàn đen còn thừa đem đi đổ vào thùng rác ở hành lang,
chẳng có gì đáng tiếc.

Quay về với ô cửa sổ của X, cô ta cầm chiếc kính viễn vọng trước ngực

lên, ngắm chuẩn vào công viên quảng trường thành phố. Nhìn trộm là một
việc vô cùng thú vị, những ngày qua đã phát hiện ra được rất nhiều bí mật
của mọi người, chỉ cần bạn chịu khó quan sát thôi. Người ăn mày già quỳ
trước cổng công viên, một năm bốn mùa chỉ mặc áo sơ mi, trời càng lạnh
ông ta sẽ lại càng kinh doanh tốt hơn, nhưng mỗi tối đều sẽ đi tới hành lang
ở con đường nhỏ phía sau; một bà già đứng tự nói chuyện một mình cạnh
mấy cây mai, ăn mặc nom có vẻ rất sang trọng, mái tóc bóng nhẫy không
biết là bôi loại mỹ phẩm từ thời cổ lỗ sĩ nào, thật ra bà ấy bị mắc bệnh tâm
thần, người nhà trước giờ chưa từng quan tâm tới bà ấy, mặc bà ấy đi lang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.