120 NGÀY NHÌN TRỘM - Trang 245

Nhưng Thôi Thiện biết, bên trong có người, dấu chân trước cửa rõ ràng

còn rất mới.

Đơn Phúc Thanh?
Cô ta cúi đầu nghiền ngẫm cái tên này...
Đúng rồi, chữ cái đầu tiên không đọc là “Dan”, từ này khi dùng làm họ

thì đọc là “Shan” giống hệt cách đọc tên cô - “Shan”(Thiện), còn hai chữ
“Phúc Thanh” đọc gần giống chữ “phụ thân” nghĩa là “bố”, như vậy thì
Đơn Phúc Thanh chẳng phải nghĩa là “bố của Thôi thiện” hay sao?

Bố của Thôi Thiện!
Đây chắc chắn là tên giả của Thôi Chí Minh, rốt cuộc ông cũng không

quên đứa con gái Thôi Thiện này.

Ngày này hai năm trước, ông vẫn bị nhốt trong nhà tù trên không ở đỉnh

tháp Babylon, người cầm tù ông chính là Ma Hồng Mai. Mà cùng một
ngày, cũng Đông chí như thế này, vợ ông làm công theo giờ, ngã chết ngay
dưới tầng nhà chủ. Khi ông bị bỏ đói tới ngày thứ ba, bỗng có người thả
một sợi dây từng từ trên bờ tường xuống.

Bởi vậy, sau mười hai năm bị giam cầm trên đỉnh tháp, ông cũng được tự

do.

Thôi Chí Minh mất tất cả, mà cũng không thể quay trở lại cuộc sống

trước kia, lại càng không biết đi tìm con gái mình như thế nào. Ông đành
quay về quê, sống ẩn dật tại căn nhà nhỏ bên bờ sông Lưu Hoa để trốn chủ
nợ trước kia, thỉnh thoảng mới về nhà cũ thăm mẹ già.

Ông lấy một cái tên mới - Đơn Phúc Thanh - để luôn nhắc nhở mình

rằng ông con một đứa con gái tên Thôi Thiện.

Bố của Tiểu Thiện, vì sao còn chưa ra?
Thôi Thiện cúi đầu lặng im, hai phút sau bèn quay người bỏ đi.
Cô ta còn có chuyện quan trọng hơn.
Quay trở lại bờ sông cạn khô, dòng sông Lưu Hoa phần lớn đã đóng

băng, chỗ nước còn lại chảy chậm mà yếu, để lộ phần đá sỏi dưới lòng
sông, nước nông tới mức có thể lội qua.

Thôi Thiện lấy một cái hộp trong balo ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.