120 NGÀY NHÌN TRỘM - Trang 61

CHƯƠNG

9

N

gày thứ sáu mươi. X đã quay lại.

Sự trừng phạt cuối cùng đã kết thúc, Thôi Thiện đói đến mức mê man

thiếp đi, chiếc trực thăng hạ xuống, mang nhiều đồ ăn hơn so với bình
thường, bao gồm hai quả quýt.

Lần đầu tiên được cung cấp cho hoa quả. Quả quýt tươi ngon, vàng óng,

thực sự rất nhức mắt, giống như một viên pha lê được giũa mài cho nhẵn
bóng, mang theo những chiếc lá nho nhỏ, giống như hoa quả ở trong khu
vườn ngoại ô, dành riêng cho khách du lịch tới hái. Bóc vỏ quýt ra, lấy ra
múi quýt thơm ngon, tách hết những tơ trắng bên ngoài, non nớt như một
đứa trẻ sơ sinh, hoặc như một cô gái lần đầu dậy thì. Cô vẫn luôn ghét quýt,
vì nó có một mùi hương kì dị, còn thêm cả những sợi tơ trắng chằng chịt
nữa. Nhưng ở trong vườn treo này, lại thưởng thức nó như một món đồ vô
cùng trân quý. Lúc răng cắn vào giữa múi quýt, nước quýt bắn tràn trong
khoang miệng, khiến người ta nảy sinh ra một loại cảm giác rất hưng phấn.
Bất kể là dạ dày, là nội tâm, hay là đầu lưỡi, hay là cái gì khác, đều vô cùng
yêu thích.

Cảm ơn anh, anh lính canh ngục của tôi.
Một ngày một đêm, ăn hết hai quả quýt, không nỡ vứt vỏ quýt đi mà đem

nó để vào trong chiếc vỏ chai đã bị cắt đầu, dần dần ngâm thành nước quýt
để uống.

Chiếc trực thăng mô hình của X đưa trở lại bút ghi âm và thêm cả một

chiếc tai nghe, mở ra thì nghe được một đoạn đối thoại.

- Anh là bạn trai của Thôi Thiện?
(Đây là giọng của một cô gái trẻ, nghe rất quen tai).
- Đúng.
(Thằng khốn nào là bạn trai tôi chứ?)
“Thật không ngờ đấy. Anh nói cô ta mất tích rồi sao? Xin lỗi, tôi không

có cách nào giúp được anh. Sau khi tốt nghiệp tôi không còn liên hệ với cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.