14 - TẬP 2 - Trang 236

tán về những vết rạch trên tường. Không ai trong số họ nói đến những sợi
cáp kì lạ hoặc những thiết bị phía bên trong cửa sập.

Một người trong số họ, người đàn ông trả lời họ đến từ “nhà xác” đã đưa

ra một vài câu hỏi. Nate tìm ra thi thể này vào lúc nào? Anh đã động vào nó
chưa? Liệu có ai khác đã động vào nó chưa? Và liệu họ có thể liên lạc lại
với anh để lấy lời khai đầy đủ không? Và anh trả lời những câu hỏi đó chi
tiết nhất có thể.

Khi chiếc hộp đựng tử thi cuối cùng được xếp lên cáng cũng là mười một

giờ hơn. Trong lúc người phụ nữ ban nãy nói chuyện với Oskar, người đàn
ông khi nãy đặt câu hỏi cho Nate đã vỗ nhẹ vào vai anh và nói rằng anh
không phải suy nghĩ nhiều về việc này. Chiếc băng ca được đẩy qua hành
lang, khênh xuống cầu thang, và đưa lên cửa sau của một chiếc xe tải màu
xanh trông có dáng “xe công”. Họ lái xe đi, Nate biết mình sẽ không bao
giờ gặp lại họ và cả cái xác của Koturovic nữa.

Oskar hắng giọng. “Tôi xin lỗi vì đã nghi ngờ anh.” ông ta nói những lời

này đến lần thứ tư hay năm gì đó. “Chắc anh phải sốc lắm khi chính mình
phát hiện ra điều đó?”

“Vâng!” Nate đáp lại cũng phải đến lần thứ tư hay thứ năm. Anh nhìn

Oskar. “Ông có đoán được người đó là ai không?”

Người đàn ông lớn tuổi lắc đầu. “Tôi nghĩ anh đã không quá sốc khi biết

quá nhiều thứ tồi tệ như thế đã xảy ra trong ngần ấy năm. Tôi nghĩ đến hai
hoặc ba người có khả năng cao là chủ nhân của cái xác kia, và tôi còn chắc
rằng còn có nhiều sự việc tương tự trước khi tôi đến đây.” Ông ta rùng
mình. “Một lần nữa, tôi thành thật xin lỗi.”

“Đừng nghĩ nhiều nữa.”

“Tôi sẽ phải cho người lấp lại lỗ hổng đó và dọn sạch căn hộ của anh.

Công ty sẽ chịu chi phí cho việc này.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.