14 - TẬP 2 - Trang 294

“Chúng ta đang ở một nơi mà chính tôi cũng không biết nữa,” Oskar trả

lời.

Mandy lướt nhanh qua Oskar và nép mình vào một góc sát với tủ đồ của

Clive. Đôi mắt cô ta mở to, và hai bên má lã chã những giọt nước mắt.

Clive rời khỏi khung cửa sổ. “Chúng ta đến nơi này bằng cách nào vậy?”

“Cả tòa nhà này đã di chuyển bằng cách nào?” Xela hỏi.

“Đừng có ngu ngốc như vậy,” Oskar nói với cô. “Cả tòa nhà này không

hề di chuyển.” Nate chớp mắt. “Gì cơ?”

“Nó vẫn ở Los Angeles,” Oskar nói. “Ngay trên đường Befferly và

Kenmore. Nếu đây không phải là Los Angeles thì chúng ta đã chết hết rồi.”

Roger chỉ tay về phía cửa sổ. “Nếu chúng ta không ở Los Angeles thì

những thứ chết tiệt này là cái gì?”

Oskar nhướn mày. “Nó không nằm trong tòa nhà, phải chứ? Đó là nơi

mà chúng ta không tồn tại.”

“Đó chính là nơi chúng ta đang ở,” Andrew nói. “Cảnh báo lần cuối,”

Tim cảnh cáo hắn ta.

Oskar liếc xuống người đàn ông đang bị trói chặt. “Anh là người gây ra

việc này ư?”

Andrew mím môi nở một nụ cười tự mãn và nghiêng đầu về phía Tim.

“Vâng,” Debbie nói. “Chính là anh ta và một số người khác.” Chị hướng

mắt nhìn lên trên để không phải thấy những xác chết và cả những kẻ đang
bị trói trên sàn nhà. “Họ đã đột nhập vào đây, đánh Clive và tôi, rồi mở
những bức tường ra. Sau đó họ gạt chuyển tất cả các mạch điện và cần gạt.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.