15 NGUYÊN TẮC VÀNG VỀ PHÁT TRIỂN BẢN THÂN - Trang 286

khả năng của tôi trong việc giúp đỡ người khác và giữ cho bản thân chịu
trách nhiệm về điều đó hằng ngày. Khi trưởng thành hơn, điều đó đã thay
đổi từ chỉ một ý tưởng đơn thuần sang mong muốn lớn nhất của tôi.

Mỗi ngày Franklin đã tự hỏi mình vào buổi sáng rằng: “Tôi sẽ làm gì

trong ngày hôm nay?” Và vào buổi tối: “Hôm nay tôi đã làm tốt như thế

nào?”

Điều này đã trở nên rõ ràng với tôi khi tôi bị đột quỵ vào năm 1998. Trong
thời gian nằm trên giường bệnh, không biết liệu tôi có sống sót không, tôi
không sợ chết. Tôi đã có hai suy nghĩ: Đầu tiên đó là tôi muốn đảm bảo rằng
những người thân thiết nhất biết tôi yêu họ nhiều như thế nào. Nhưng điều
thứ hai đó là tôi vẫn còn có rất nhiều việc muốn làm. Vẫn còn những đóng
góp tôi muốn tạo ra. 51 tuổi là còn quá trẻ để chết. Sau đó tôi biết được rằng
David Rae của tổ chức Young Presidents nói rằng hầu hết CEO ít sợ chết
hơn là sợ không thể đóng góp cho thế giới của họ, vì vậy cảm giác của tôi rõ
ràng là bình thường.

CEO ít sợ chết hơn là sợ không thể đóng góp cho thế giới của họ, vì vậy

cảm giác của tôi rõ ràng là bình thường.

LÀM GƯƠNG

Mong muốn của tôi về việc giúp đỡ người khác không chỉ xuất phát từ việc
đọc về những nhà lãnh đạo tuyệt vời, chẳng hạn như Benjamin Franklin. Tôi
cũng được truyền cảm hứng nhờ sự làm gương của cha mẹ tôi. Trong nhiều
năm tôi đã thấy mẹ tôi, một thủ thư lâu năm, trở thành nguồn khích lệ chính
và người bạn tâm tình của nhiều bạn gái ở trường đại học nơi cha tôi từng
làm chủ tịch. Bà đã tạo ra sự khác biệt trong cuộc sống của rất nhiều người.

Tôi cũng thấy điều đó từ cha tôi. Tôi thấy ông phục vụ các giáo dân trong
giáo hội khi ông là mục sư tại địa phương. Rồi tôi thấy ông phục vụ và làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.