170 NHÀ THƠ NGA - Trang 62

Với nỗi buồn, nỗi đau đớn của con!

Con hãy nhìn lên, vào giữa không trung

Không phương hướng và mục đích không có

Đang bơi rất nhẹ nhàng ở trong sương

Dàn đồng ca của những vì tinh tú.

Giữa những cánh đồng rộng lớn mênh mông

Giữa trời xanh chúng đi không dấu vết

Những đám mây không thể nào bắt được

Như những bông chúng quây lại thành đàn.

Giờ gặp gỡ, phút chia ly

Chúng chẳng cần mừng vui hay buồn giận

Vào tương lai không mong ước điều gì

Và quá khứ chẳng cần chi thương cảm.

Trong cái ngày mà con bất hạnh

Thì những vì sao con hãy nhớ về

Với trần gian như những đám mây kia

Không số phận và hững hờ như chúng”.

…………………………………..

…………………………………..

***

HÃY BỎ LẠI

Hãy bỏ lại những lo âu vô ích

Đừng khơi lên quá khứ để làm gì

Em chẳng tìm ra trong đó điều chi

Để mà yêu tôi càng thêm mãnh liệt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.