1Q84 - TRỌN BỘ 3 TẬP - Trang 1309

một chuyện lạ nữa. Bình thường tôi cũng không hay có cảm giác thèm ăn
cho lắm, nhiều lúc còn quên cả ăn cơm nữa. Tôi được cho uống sữa và
nước khoáng, cà phê với trà thì không có, whiskey mạch nha đơn và bia
tươi thì thôi càng không nhắc làm gì. Thuốc là cũng không. Xét cho cùng
thì đây có phải khách sạn ở khu du lịch nào đâu.”

Nói tới đây, Komatsu dường như đột nhiên lên cơn thèm thuốc lá, liền

móc bao Marlboro đỏ ra, cho một điếu lên miệng, dùng diêm quẹt lửa,
chầm chậm rít khói vào sâu trong phổi, rồi thở hắt ra một hơi, sau đó khẽ
chau mày.

“Gã đưa cơm từ đầu chí cuối không nói một lời nào, chắc là cấp trên cấm

không được nói chuyện với tôi. Thằng nhãi con chắc chỉ là hạng lâu la
chuyên lo việc vặt. Nhưng có lẽ gã giỏi võ, mỗi động tác giơ tay giơ chân
đều khiến người ta có cảm giác gã rất tập trung.”

“Anh có hỏi gã gì không?”
“Tôi biết là kể cả khi tôi có bắt chuyện gã đó cũng không trả lời. Nên tôi

chỉ im lặng, trời bảo sao thì biết vậy thôi. Tôi ăn cơm, uống sữa người ta
đưa đến, tắt đèn thì leo lên giường đi ngủ, đèn trong phòng sáng lên thì tỉnh
dậy. Mỗi sáng gã thanh niên kia lại tới, đặt dao cạo râu và bàn chải đáng
răng xuống rồi đi. Tôi dùng các thứ ấy để cạo râu, đánh răng, dùng xong
liền bị thu đi mất. Ngoài giấy vệ sinh, trong phòng không có thứ gì có thể
gọi là nhu yếu phẩm. Bọn họ không cho tôi tắm, cũng không cho thay quần
áo, nhưng tôi cũng chẳng muốn tắm và thay quần áo làm gì. Trong phòng
không có gương, nhưng cũng không có gì đặc biệt bất tiện.

Khó chịu nhất là sự buồn tẻ. Cậu phải biết, từ lúc thức dậy đến lúc đi

ngủ, cả một ngày trời ở trong gian phòng trắng toát vuông vức như viên
xúc xắc, một thân một mình không nói câu nào như thế, tất nhiên là buồn tẻ
cực kỳ rồi. Tôi vốn là kẻ nghiện chữ, bên cạnh không có cái gì có chữ, dù
chỉ một tờ thực đơn, khiến tôi cứ đứng ngồi không yên. Nhưng ở đó không
có sách báo, không cáo tạp chí. Không có ti vi và radio, cũng không có trò
chơi điện tử. Một người để nói chuyện cũng không có. Ngoài việc ngồi yên
một chỗ nhìn chằm chằm sàn nhà, tường với trần nhà, tôi chẳng còn biết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.