1Q84 - TRỌN BỘ 3 TẬP - Trang 1410

tầng không khí nặng nề dính nhơm nhớp. Hai tay hai chân y nhanh chóng
mất cảm giác. Tại sao? Y đặt câu hỏi trong khi ý thức dần mờ đi. Tại sao
mình phải chết trong bộ dạng mất mặt như vậy, ở một nơi mất mặt như
vậy? Không có câu trả lời. Rất nhanh, bóng tối vô tận từ trần nhà rơi ập
xuống, bao trùm hết thảy.

Khi tỉnh lại, Ushikawa không còn nằm trong túi ngủ nữa. Y không cảm

thấy được tay chân mình. Y chỉ biết mình đang bị bịt mắt và má y đang áp
xuống chiếu tatami. Cổ họng y không bị siết chặt nữa. Hai lá phổi y co vào
nở ra hào hển nghe như ống bễ, hít đầy không khí tươi mới vào trong.
Không khí mùa đông lành lạnh. Nhận được dưỡng khí, dòng máu mới được
sản sinh, tim đập hết tốc lực, đưa thứ dịch thể màu đỏ ấm áp ấy đến từng
đầu dây thần kinh. Y ho sặc sụa, tập trung tinh thần vào việc hít thở. Sau
đó, y dần dần tri giác lại được hai tay chân mình. Trong hai tai y nghe rõ
tiếng tim đập thình thịch. Mình vẫn còn sống, Ushikawa tự nói với mình
trong bóng tối.

Ushikawa đang nằm sắp mặt xuống chiếu titami. Hai tay bị quặt ra phía

sau, bị trói chặt bằng thứ gì đó mềm mềm như vải bông. Hai chân y cũng bị
trói. Tuy không chặt lắm, nhưng đây là cách trói rất hiệu quả. Y hầu như
không thể nhúc nhích, trừ lăn từ bên này đến bên kia. Mình vẫn còn sống,
vẫn còn thở, Ushikawa cảm thấy không thể tin nổi. Đó không phải cái chết.
Đã đến ranh giới của tử vong, nhưng vẫn chưa phải là chết. Hai bên cổ
họng vẫn còn cảm giác đau nhói như thể mọc mụn nhọt. Nước tiểu rịn ra
trong quần lót bắt đầu lạnh dần. Nhưng đó không phải là cảm giác khó
chịu, ngược lại còn đáng mừng với Ushikawa. Vì cảm giác đau đớn và lạnh
chính là dấu hiệu rằng y vẫn còn sống.

“Không chết đơn giản như vậy được đâu,” giọng người đàn ông vang

lên. Cơ hồ như đọc được ý nghĩ của Ushikawa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.