26 TRUYỆN NGẮN SƠN NAM - Trang 181

đảm huống chi chàng... Nếu ông xã đuổi, chàng đi tìm sanh kế nơi khác và
rủ Huệ trốn theo.

Chàng nâng tách nước uống một hơi. Nàng cười:
- Thủng thẳng mà uống. Coi chừng phỏng miệng.
Chàng đáp:
- Chết cũng không sợ, miễn là...
Rồi hai người tha hồ trò chuyện, kể lể cho nhau bao nỗi nhớ nhung uất

hận. Nàng an ủi Hùng:

- Em nói với ba má gả Lan cho anh.
Lan là em gái của Huệ, siêng năng hơn Huệ nhưng kém lộng lẫy hơn.

Hùng cau mày:

- Anh chỉ yêu Huệ mà thôi.
Huệ đáp:
- Anh này bướng quá, lì quá. Em hiểu lòng anh từ mấy tháng nay.

Nhưng từ rày về sau, anh nên cẩn thận. hôm trước, anh vô tình vẽ lại mái
tóc của em trên tấm giấy chậm. Chồng em đã chú ý rồi đó...

Từ đó về sau, mỗi dịp ông xã Tư đi hầu quan chủ quận mỗi tháng hai

lần, để nạp thuế, hai người tha hồ ân ái. Hùng đánh bạo, vào phòng của
Huệ, nằm trên chiếc gối thêu rồn thêu phụng bấy lâu chỉ dành cho ông xã
Tư.

Huệ càng đẹp, càng xinh thêm.
Hùng thỉnh thoảng ca vọng cổ trước mặt ông xã Tư. Ông xã cười gằn,

liếc lên vách, nhìn bàn toán treo sát cửa phòng. Và cách cái bàn toán chừng
vài tấc là thanh đoản đao bén ngót mưa từ miền cao nguyên.

❉❉❉

Hồm ấy, sau khi rảnh việc, Hùng về nhà trọ ở xóm vàm. Chàng đang

sờ vào túi, đếm thử mấy đồng bạch chợt nghe tiếng gọi to, phía sau:

- Chú biện!
Ðó là ông xã Tư. Ông ta gọi lần nữa, giọng rắn rỏi hơn.
- Hùng! Mầy đứng lại.
Nghĩ rằng xã Tư là kẻ đa mưu, chẳng lẽ ông ta dám giết mình lúc ban

ngày, gần xóm đông đúc nên Hùng mạnh dạn đứng lại:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.