27 BÀI HỌC TỰ CỔ VŨ BẢN THÂN - Trang 71

chẳng nhẽ mẹ bắt con phải làm Grandet

(1)

à?

Nghe Văn Long nói tới “Grandet”, mẹ khựng lại:

- Con còn biết cả Grandet cơ à? Mẹ hy vọng con trở thành người tiết

kiệm không tiêu tiền lãng phí, chứ hoàn toàn không bắt con thành một
kẻ keo kiệt, bủn xỉn.

- Vở dùng hết rồi mẹ còn bắt con lấy mặt sau làm nháp, như thế

không phải là keo kiệt thì là gì ạ? - Văn Long đấu lý với mẹ.

- Bướng thật! - Mẹ thầm nghĩ. - Mình nhất định phải khiến nó tâm

phục khẩu phục mới được.

Buổi chiều hôm ấy, mẹ đưa Văn Long đi siêu thị mua đồ. Vừa mới ra

khỏi cổng thì gặp một ông lão bán báo. Đột nhiên, mẹ bảo Văn Long:

- Văn Long, mẹ cho con tiền, con ra chỗ ông lão mua 10 tờ báo, sau

đó mang đến cái cầu vượt đằng kia để bán, xem chúng ta mất bao nhiêu
thời gian mới bán hết nhé.

- Dạ vâng! Con cũng muốn thử làm trẻ bán báo một lần xem sao. -

Văn Long cao hứng đáp rồi ôm đống báo đi về phía cầu vượt.

Nhưng hy vọng càng lớn thì thất vọng càng nhiều. Văn Long rao bán

một hồi lâu mà chẳng có khách nào ghé thăm. Nửa tiếng đồng hồ sau…

- Chú ơi, chú mua một tờ báo đi! Hôm nay có nhiều tin hay lắm!

Một chú đi qua gật đầu rồi móc tiền trong túi ra trả, trở thành khách

hàng đầu tiên của Văn Long.

Văn Long phải tốn không ít nước bọt và mồ hôi, đứng mấy tiếng

đồng hồ dưới nắng, cuối cùng mới bán được hết 10 tờ báo.

- Văn Long, con có cảm tưởng gì khi làm trẻ bán báo? - Mẹ bắt chước

giọng điệu của phóng viên trên tivi, phỏng vấn Văn Long.

- Cảm tưởng của con là: Kiếm tiền khó quá. - Văn Long nhìn số tiền

trong tay, cảm động nói. - Mẹ, sau này con sẽ không lãng phí vứt đồ đạc
nữa. Kiếm tiền thật là vất vả.

Về tới nhà, việc đầu tiên mà Văn Long làm là chạy ra ban công, nhặt

đống “rác” cậu vứt trong thùng rác lên. Mẹ cười thầm trong lòng:

- Thằng nhóc này đúng là Grandet rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.