5 GIỜ 25 PHÚT - Trang 12

những năm con, hôi rình. Vậy mà tôi cứ phải bấm bụng vuốt ve chúng để
lấy lòng bà cụ.

- Tôi thích nuôi chó hơn nuôi mèo.

- Tôi cũng thế.

Cô hầu bước vào, báo tin:

- Thưa bà chủ, ông Duke đã đến!

Duke là người tậu ngôi "biệt thự” cuối cùng trong sáu ngôi biệt thự

kia. Ông mới dọn đến đây trong tháng Chín vừa rồi. Con người to béo
nhưng lành hiền này dồn toàn bộ thời gian vào công việc làm vườn. Láng
giềng của ông, cụ Rycroft lại mê nuôi chim, cho nên hai người hợp nhau,
rất thân thiết với nhau. Cụ Rycroft luôn kể với mọi người rằng ông láng
giềng Duke của cụ rất đáng yêu, không hề có tham vọng cao xa nào. Thật
ra, khó ai biết ông Duke là người ra sao, biết đâu ông chẳng là một nhà
kinh doanh lớn, nay rút về ẩn dật?

Chưa ai dám hỏi thẳng ông, vả lại biết cũng chẳng để làm gì. Trong

cái làng nhỏ heo hút này, rất cần giữ mối quan hệ tốt với nhau.

Ông Duke hỏi thiếu tá Burnaby:

- Chắc thời tiết xấu quá, nên hôm nay là Thứ Sáu ông cũng đành nhịn

không ra thị trấn Exhampton?

- Vâng. Tôi chắc đại úy Trevelyan cũng biết như thế nên không mong

tôi.

Phu nhân Willett rùng mình nói.

- Mùa đông nào ở đây cũng bị cầm chân thế này kể cũng buồn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.