5 GIỜ 25 PHÚT - Trang 141

- Tôi cần gặp ông Dacres, luật sư của James. Ông ta đánh điện báo

muốn gặp tôi. Nhân tiện tôi tính ghé thăm luôn bà Dering, dì của James. Vả
lại Exter chỉ cách thị trấn Exhampton nửa giờ xe lửa.

- Cô cho rằng bà Dering có khả năng đến Exhampton, quật cái bao cát

lên đầu ông em rồi chạy về Exter không?

- Tôi không nghi bà ấy, mà tôi nghĩ đến khả năng ông chồng bà ta, lão

Martin Dering. Lão ta là nhà văn nhưng hoàn toàn là một tên côn đồ, dám
quật chết người khác lắm, nếu việc ấy có lợi cho lão. Ông luật sự Dacres
bảo rằng lão chú dượng của James ấy có chứng cứ ngoại phạm. Chiều hôm
ấy lão ta dự chiêu đãi ở câu lạc bộ văn học.

- Cuộc chiêu đãi ở câu lạc bộ văn học chiều thứ sáu… Martin Dering...

Martin Dering... Thôi, tôi nhớ ra rồi. Để chắc chắn, tôi sẽ đánh điện hỏi lại
Carruters.

- Nghĩa là sao?

- Chiều thứ sáu tôi đáp xe lửa đi Exhampton. Một người bạn tên là

Carruters hẹn đến gặp tôi trước khi tôi ra ga, nhưng anh ta không đến được,
gọi điện cho tôi, báo là bận dự buổi chiêu đãi ở câu lạc bộ văn học. Do
không gặp được nên sau đấy anh ta viết thư cho tôi, nói điều anh ta muốn
nói. Trong thư, nhân tiện anh ta kể rằng trong bữa chiêu đãi đó ghế hai bên
cạnh anh ta bỏ trống, nghe đâu của một nhà văn chuyên viết truyện tình ái,
tên là Martin Dering. Rất tiếc tôi lại xé lá thư ấy mất rồi.

- Anh nhớ chính xác là Martin Dering chứ?

- Tôi không dám chắc lắm, nhưng tôi sẽ đánh điện hỏi lại Carruters.

- Chà, vậy mà lão ta dám quả quyết lão ta dự buổi chiêu đãi hôm ấy.

Lão ta còn bảo trưa hôm ấy lão tiếp chủ một nhà xuất bản Hoa Kỳ. Tôi đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.