5 GIỜ 25 PHÚT - Trang 148

của cảnh sát là chính cậu ta là hung thủ. Tôi tự thấy có bổn phận phải nói
thật cho cô biết, Emily.

- Ông vui lòng kể hết cho tôi biết, thưa ông luật sư.

Emily nói câu đó bằng giọng bình tĩnh, tỏ rõ quyết tâm không chịu

ngã lòng. Không thể cứu James bằng những giọt nước mắt, mà phải bằng
những hành động thiết thực. Muốn vậy, Emily thấy mình phải giữ được trí
óc bình tĩnh, tỉnh táo.

- James hiện đang cần tiền một cách đặc biệt cấp thiết - luật sư Dacres

nói - Tôi không muốn bàn đến khía cạnh đạo đức của tình trạng này, nhưng
sự thật là trong một quãng thời gian vừa qua, cậu ta đã bí mật rút tiền trong
quỹ của chủ. Cậu ta dùng số tiền đó mua cổ phiếu, hy vọng kiếm được một
khoản lãi. Cậu ta hy vọng các cổ phiếu này tăng giá và sau một thời gian
cậu ta sẽ hoàn lại khoản tiền kia cho hãng, thừa ra một số nào đó để tiêu.
James đã làm thế vài lần và đạt kết quả mỹ mãn. Không may, lần này xảy ra
một chuyện bất ngờ. Mọi lần hãng chỉ kiểm tra sổ sách theo định kỳ, nhưng
lần này không hiểu vì lý do gì, họ kiểm tra đột xuất, khiến James rơi vào
tình trạng rất đáng lo. Cậu ta tính kế điều chỉnh sổ sách để không lộ ra
khoản tiền thiếu hụt kia, nhưng không xong. Không còn cách nào khác,
James đành chạy đến ông cậu cầu cứu, nhưng ông đại úy Trevelyan từ chối
thẳng thừng. Từ khi cảnh sát phát hiện ra tình trạng cần tiền đó của James,
họ cho rằng đó có thể coi là một động cơ gây án. Cô hiểu chưa, Emily? Bởi
nếu ông đại úy chết, James có thể đề nghị công chứng viên Kirkwood cho
ứng trước một khoản, đủ để cậu ta bù vào chỗ thiếu hụt trong quỹ của hãng.

- Ngu xuẩn!

- Đúng thế - Viên luật sư gật đầu - Bây giờ chỉ còn một cách duy nhất

là chứng minh cho cảnh sát thấy rằng James hoàn toàn không biết về khoản
thừa kế ông đại úy Trevelyan dành cho cậu ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.