5 GIỜ 25 PHÚT - Trang 150

- Dù sao, lần gặp tới, xin ông cứ yêu cầu anh ấy kể lại chính xác, sự

thật là thế nào. Được không, thưa ông Dacres?

- Nhất định tôi sẽ yêu cầu. Nhưng Emily ạ, cô đừng nên ôm ấp ảo

tưởng. Bởi mãi đến tám giờ sáng tin ông đại úy Trevelyan chết mới lan ra
ngoài, mà khi đó James đã lên tàu rồi... Giá như cậu ta đáp chuyến tàu
muộn hơn, sau tám giờ sáng, hẳn cậu ta không thu hút sự nghi ngờ của cảnh
sát như thế này. Còn nếu sau bốn rưỡi chiều James mới đến và phát hiện ra
đại úy Trevelyan đã bị giết như anh chàng nhà báo bạn cô giả định, thì cậu
ta đã rời khỏi Exhampton sau sáu giờ chiều một chút, và một chuyến nữa
lúc tám giờ kém mười lăm tối.

- Bây giờ tôi mới nghĩ đến điều này đấy - Emily nói.

- Tôi đã hỏi James khá kỹ về cách cậu ta lọt vào nhà đại úy Trevelyan,

và James kể rằng ông đại úy bảo cậu ta cởi giầy ra rồi hãy bước vào nhà.
Chính vì thế mà không có vết ướt do tuyết ở giầy tan ra trong gian tiền
sảnh.

- Anh ấy có kể ông nghe, rằng anh ấy nghe thấy tiếng động nào đó

chứng tỏ trong nhà có người khác nữa, lúc anh ấy đang nói chuyện với ông
đại úy không?

- James không kể, nhưng lần này vào gặp tôi sẽ hỏi chuyện đó.

- Cảm ơn ông Dacres. Tôi có thể viết một lá thư nhỏ nhờ ông chuyển

cho James được chứ?

- Với điều kiện không phải thư bí mật.

- Vâng, tất nhiên rồi.

Emily ngồi xuống bàn, lấy tờ giấy, viết nhanh mấy chữ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.