5 GIỜ 25 PHÚT - Trang 167

- Trevelyan là đứa keo kiệt, bẩn thỉu. Tôi đã nói thẳng điều ấy vào mặt

hắn. Tôi đã ngán thấy hắn cứ xồng xộc vào nhà này bất kể lúc nào. Tôi đâu
thèm quì gối trước mặt hắn như đa số các người trong xóm Sittaford này.
Việc tôi hàng tuần, thậm chí hàng tháng không gặp ai là việc của tôi.

- Hình như đã một tuần nay ông không tiếp ai phải không?

- Thì đã sao?

Viên đại úy thương binh giận dữ đấm mạnh tay xuống bàn. Cụ Rycroft

biết câu hỏi vừa rồi của mình làm ông ta nổi cáu. Nhưng cụ giữ im lặng, và
cơn giận dữ của viên đại úy cũng dịu xuống.

- Nếu cảnh sát muốn thu lượm thông tin về Trevelyan thì phải hỏi tôi

chứ? Tôi là người từng trải, ngao du khắp bốn phương trời, tôi thừa đủ kinh
nghiệm để xét đoán một con người. Vậy mà lão thanh tra đi hỏi dò mấy đứa
ngu xuẩn và mấy mụ đàn bà già khọm. Một câu nhận xét của tôi giá trị
bằng hàng chục câu của mấy đứa ngu đầ ấy.

- Chắc ông thanh tra không biết - cụ Rycroft dè dặt nói.

- Hẳn là thế rồi! Lão thanh tra có hỏi cụ về tôi không?

- Tôi không nhớ.

- Sao lại thế? Cụ đâu còn là đứa trẻ ranh!

- Không phải, mà là lúc ấy tôi bối rối.

- Thật à? Thấy cảnh sát là cụ hoảng chứ gì? Lão thanh tra mà đến đây,

cụ sẽ thấy tôi trả lời lão đàng hoàng thế nào. Cụ biết không, đêm hôm nọ
tôi bắn chết một con mèo ở cách xa một trăm mét đấy.

- Vô lý !

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.