5 GIỜ 25 PHÚT - Trang 79

biết các bạn bè của cậu ấy, và những người cậu ấy tiếp xúc.

- Xin bà tha lỗi, nhưng giữa bà với ông đại úy có xích mích gì không?

- Nói xích mích thì không. Đúng hơn, đó là sự lạnh nhạt. Cậu em tôi

không tán thành cuộc hôn nhân của tôi. Chắc ông đã biết, cậu em tôi được
một bà cô cho thừa kế một gia tài rất lớn. Trong khi đó chị tôi và tôi lại lấy
chồng nghèo. Hồi chồng tôi bị tai nạn, liệt, tôi rất cần một khoản tiền để
chữa chạy. Tôi bèn hỏi vay cậu ấy, nhưng cậu ấy từ chối. Tất nhiên đấy là
quyền của cậu ấy. Nhưng từ ngày đó hai chị em rất ít khi gặp nhau, thậm
chí không viết thư cho nhau nữa.

Lời khai của bà Gardner rất rõ ràng và cô đọng.

Thanh tra Narracott thầm nghĩ: "Một phụ nữ khác thường”. Khác

thường ở chỗ nào thì ông không cắt nghĩa được. Bà Gardner bình thản kể
về các sự kiện, nhưng không hề hỏi chi tiết về cái chết của ông em.

- Bà muốn biết vài chi tiết về cái chết của đại úy Trevelyan không?

Bà Gardner chau mày.

- Có cần thiết không? Tôi hy vọng cậu ấy chết không đến nỗi đau đớn

lắm, có phải thế không?

- Đúng thế. Ông ấy chết ngay lập tức.

- Thế là đủ. Ông không cần kể gì thêm nữa.

"Lạ lùng! Quả là lạ lùng!" Thanh tra Narracott thầm nghĩ.

Dường như bà Gardner đọc được ý nghĩ trong óc viên thanh tra, bà

nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.