7 NGÀY ÂN ÁI - Trang 109

Đây là một mảnh đất trống lớn, lại giống như một sân bay tưnhân, cách tầm
mắt của nàng không xa là một chiếc máy bay đồ sộ đang đậu, từthiết kế
tổng thể thì không khó để nhận ra, đây là một máy bay tư nhân.

Nó, giống như một con chim ưng oai vệ đang ngạo nghễ nhìnnàng, phản
chiếu ánh sáng lấp lánh dưới ánh mặt trời khiến người ta chói mắt.

Theo chỉ thị của người áo đen, Úc Noãn Tâm chầm chậm bướclên máy bay,
cánh cửa phía sau nàng chầm chậm đóng lại, giống như một con dãthú
chậm rãi nuốt nàng vào bụng nó.

Đứng trước cửa cabin là vài vệ sĩ, bọn họ lễ phép mở cửaphòng trong rồi
làm động tác mời vào.

Nàng biết, Hoắc Thiên Kình đang ở bên trong đó.

Nàng cũng biết, hai chân của mình đã bủn rủn, không còn chútsức lực nào.

Nàng lại càng biết, bản thân phải bước vào, bất luận làtrong lòng sợ hãi đến
đâu đi nữa.

Trong chớp mắt cửa phòng bị đóng lại, tất cả âm thanh của thếgiới bên
ngoài đều tắt ngấm, trong phòng tràn ngập khí lạnh, càng giống như mộtthế
giới băng giá, khiến Úc Noãn Tâm không khỏi run rẩy.

Thật ra, lý do lớn nhất khiến nàng run rẩy chính là… ngườiđàn ông đang
ngồi trên chiếc ghế sofa lộng lẫy.

Hoắc Thiên Kình

Thân hình cường tráng và phong độ khẽ tựa lưng vào ghế ngồi,bộ quần áo
doanh nhân được cắt may vừa vặn làm hoàn toàn hiển lộ khí chất thànhđạt
của hắn. Tuy nói là đang trong kì nghỉ nhưng lại không thấy có chút gì
lànghỉ ngơi nhàn nhã.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.