7 THÓI QUEN TẠO GIA ĐÌNH HẠNH PHÚC - Trang 375

Khi về nhà tối hôm đó, tôi đi lên đầu cầu thang và hét lớn:

- Các con có ở đó không. Ở nhà thế nào?

Những lúc như thế, một đứa nhóc sẽ chạy dọc hành lang,

và gọi các anh: “Sean ơi, bố đang vui đấy!”. Nhưng tôi không
để ý các cậu bé con bị buộc phải đi ngủ, vì đã đến giờ lên
giường. Bọn trẻ lúc nào cũng tìm mọi lý do để thức giấc và chơi
đùa. Chúng luôn nghịch ngợm cho tới khi vợ tôi hết kiên nhẫn.
Cô ấy buộc phải ra lệnh: “Bây giờ tất cả phải đi ngủ, rõ chưa?!”.

Vì thế, khi lũ trẻ nhìn thấy đèn xe hơi của bố rọi qua cửa

sổ, trong chúng luôn tràn trề hy vọng. Chúng tự nhủ, hãy chờ
xem thái độ của bố như thế nào. Nếu bố đang vui, chúng ta có
thể thức giấc và tiếp tục chơi đùa. Khi tôi bước vào nhà, chúng
chỉ đợi cho đến lúc thằng nhóc nói: “Sean ơi, bố đang vui!”.
Đấy chính là dấu hiệu của bọn trẻ nhà tôi để chúng tiếp tục nô
đùa khắp nhà và nghịch đủ mọi trò.

Cuối cùng, vợ tôi cũng xuất hiện. Với giọng nói bối rối pha

lẫn giận dữ, cô ấy nạt lũ trẻ: “Các con vẫn còn chưa đi ngủ à?”.

Tôi vội vàng lên tiếng:

- Lâu rồi anh không nhìn thấy lũ trẻ. Anh chỉ muốn chơi

đùa với các con một lúc thôi.

Dĩ nhiên, cô ấy không thích cách phản ứng của tôi, còn tôi

cũng chẳng thích cách phản ứng của cô ấy. Và thế là các con
tôi đứng đó quan sát bố mẹ chúng cãi nhau.

Vấn đề ở chỗ, chúng tôi đã không hợp lực với nhau trong

chuyện này, để có thể đưa ra những quyết định mà cả hai
chúng tôi đều muốn. Tôi đã phản ứng theo tâm trạng và cảm
xúc của mình. Tôi đã không tôn trọng quy định giờ ngủ của
con cái. Nhưng thực sự, lâu rồi tôi chưa gặp lũ trẻ, và một điều
khiến tôi phân vân: “Liệu việc đi ngủ đúng giờ có thật sự quan
trọng đến mức như vậy không?”.

THÓI QUEN THỨ SÁU: HỢP LỰC • 3 7 5

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.