9 GIẤC MỘNG XUÂN CỦA NỮ HÁI HOA TẶC - Trang 48

Tống Mạch theo bản năng cúi xuống, bất chấp dây yếm dây lưng gì đó, mà
đẩy nàng xuống.

Đường Hoan vẫn nhìn hắn, thấy hắn nâng tay đây bả vai nàng, nàng làm bộ
nhưmuốn đứng dậy, khó khăn hướng ngực về phía Tống Mạch, trong
miệng vừathẹn vừa xấu hổ nói: “Tống thí chủ, ta, ta không cố ý, ta thật sự
khôngbiết đó là…a, áo của ta rơi mất rồi…”

Giọng nói của nàng, ngay tại lúc bàn tay to dán lên ngực, đã lập tức im bặt.

Xúc cảm khác thường hoàn toàn bất đồng với dự cảm khiến Tống Mạch
nháy mắt cứng đờ.

Lửa dục không hề nhen nhóm mà vẫn dấy lên khắp cơ thể, mãnh liệt dâng
cao,trong cơ thể tựa hồ ẩn giấu một con mãnh thú, rít gào muốn thoát
khỏilồng giam, cả người Tống Mạch như bị lửa đốt, cháy đến mức khiến
hắn mặt đỏ tai hồng, đầu óc trống rỗng, nhưng lại quên mất thu tay lại.

Làm sao có thể chạm vào nàng…

Hắn không nghĩ sẽ chạm vào.

Hắn không muốn nghĩ tới nàng sẽ nghĩ thế nào về hắn?

“Ta…”Tống Mạch run run muốn rút tay về.

Vẻ dày vò nhẫn nhịn của hắn đều không lọt qua mắt Đường Hoan. Hô hấp
kịchliệ như vậy, lồng ngực phập phồng kịch liệt như vậy, còn có bộ phận
đang dựng đứng lên dưới quần hắn, nói rõ cho nàng biết người đàn ông này
đãsắp nóng bỏng mất. Nếu nàng buông tha cơ hội này, về sau tốt nhất
đừnghái hoa nữa.

Nàng cởi ra cái yếm vốn đã hững hờ treo trướcngực, treo nó ở bên hông,
sau đó đè lại bàn tay vốn định rời đi của Tống Mạch, lơ đãng làm bộ ấn tay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.