Ngày sau nó đẻ ra con cháu.
Thầy đề tán:
- Quả là tuyệt! Sau này ngài có con đàn cháu đống. Bài thơ thật là có hậu ạ!
Quan lại đọc tiếp:
Nướng chả băm viên đánh chén chơi!
Thầy đề ngập ngừng một chút nồi khen:
- Hay lắm! Về sau ngài tha hồ phong lưu phú quý, hưởng cảnh an nhàn, tự do, tự tại.
Được thầy đề khen hết lời, quan đắc chí, mũi nở to như cái thúng, rung đùi, sai người dọn
rượu. Quan cùng thầy đề uống rượu để thưởng thức tài làm thơ của mình.
VỊT HAI CHÂN
Có thầy đề ở huyện nọ, tính rất hay nịnh quan, hễ thấy cái gì hơi khác một tý là vơ lấy, tán
luôn. Một hôm đang đứng hầu quan ở công đường nhìn ra sân thấy con vịt đứng ngủ gật co một
chân lên thầy đề kiếm chuyện nói:
- Dạ bẩm quan lớn, con vịt...
Quan lớn hỏi to:
- Con vịt nào hả thầy?
Không ngờ quan nói to, con vịt choàng tỉnh buông chân xuống, thầy đề lúng túng không biết
nói gì, đành đáp liều.
- Dạ bẩm... con vịt hai chân ạ!
Quan thấy thầy đề nói vớ vẩn, liền nói:
- Vịt chẳng hai chân thì mấy chân hả thầy!
XỬ KIỆN GIỎI
Ở
một huyện nọ, có viên quan phụ mẫu nổi tiếng xử kiện giỏi. Một hôm, quan xét xử kiện cáo
của hai người. Người nọ biết mình đuối lý nên đã hối lộ quan một lạng bạc. Còn người kia tuy biết
mình có lý, xong nghĩa chưa chắc mình đã thắng nên đã hối lộ quan hai lạng bạc. Trước công
đường quan phán xử:
- Xét ra, hai chúng mày đều phải cả. Nhưng cái phải của thằng này bằng hai cái phải của thằng
kia. Vậy thằng này được thắng kiện.
MAY ÁO CHO QUAN
Một viên quan nọ muốn may một cái áo để tiếp khách. Người thợ may biết xưa nay viên quan
này nổi tiếng là luồn cúi quan trên, hách dịch với người dưới, liền hỏi: