Người ấy bảo:
- Thầy làm nghề bói thì phải biết đường chứ! Thế lúc đi sao thầy không bói?
Ông thầy bói trả lời:
- Có, tôi đã bói rồi đấy chứ! Ngài dạy trong quẻ là: cứ hỏi người qua đường khắc biết.
THẦY BÓI XEM VOI
Gặp lúc rỗi, ế hàng, năm ông thầy bói ngồi tán gẫu với nhau. Thầy nào cũng phàn nàn là chả
biết con voi nó hình thù ra sao. Một lát, chợt nghe thấy nói có người dẫn voi đi qua. Năm ông bèn
xin với quản tượng cho dừng lại để cùng xem. Mỗi thầy được sờ một tí để voi còn phải đi.
Voi đi rồi, năm người ngồi lại bàn tán với nhau.
Thầy sờ vòi bảo:
- Tưởng con voi thế nào, hoá ra nó dài như con đỉa!
Thầy sờ ngà bảo:
- Không phải, nó cứng như cái đòn càn!
Thầy sờ tai bảo:
- Cũng không phải, nó to bè như cái quạt ấy!
Thầy sờ chân bảo:
- Đâu có phải thế! Nó sừng sững như cái cột đình!
Thầy sờ đuôi lên tiếng:
- Các thầy nói đều không đúng cả. Thật ra nó tua tủa như cái chổi cùn!
Năm thầy chẳng ai chịu ai, cãi nhau om tỏi.
CHỈ TẠI ANH THẦY ĐỊA LÝ
Một thầy phù thuỷ, một thầy bói và một thầy địa lý ế hàng rủ nhau đi phương khác kiếm ăn.
Đã xế chiều mà chẳng thấy có hột nào vào bụng, lại chưa tìm được chỗ nghỉ chân, thầy địa lý
nhớ ra gần đây có nhà người quen, mới bảo với hai thầy kia:
- Trước, tôi có để cho một nhà trong làng này một ngôi đấy. Nay nhà có cũng khá. Tí nữa
chúng ta đến đấy xin nghỉ chân qua đêm, thế nào cũng được bữa chén no say. Nhưng tôi dặn trước
các ông là nếu người ta mời ăn thì phải làm khách, kẻo nếu nó biết mình đói nó khinh cho.
Đến nhà quen của thầy địa lý, ba thầy được chủ nhà tiếp đó niềm nở, lại sai người làm cơm
thiết đãi. Chủ nhà mời mãi mà ba thầy cứ giả bộ từ chối, thầy địa lý nói:
- Thôi xin ông khất cho lần khác. Ba chúng tôi cũng vừa ăn uống no ngoài hàng rồi, giờ chỉ