Bức thư thứ 281 - 290
281. Bạn phải hiểu rằng, không phải mỗi lần vấp ngã đều sẽ có
người đỡ bạn dậy, con đường bước trên hoa hồng không hề dễ
dàng, để mọi sự buông trôi chỉ khiến chúng ta mềm yếu không gì
đỡ nổi.
282. Dần dần mới biết rằng, quá quan tâm đến người khác
thường sẽ hại đến mình; dần dần mới biết rằng, theo thời gian
dần trôi người đối tốt với mình ngày càng ít; dần dần mới biết
rằng, có nhiều thứ chỉ có thể gặp mà không thể cầu, có những
thứ chỉ đến một lần; dần dần mới biết rằng, chân thành với
người chưa chắc đã được báo đáp, còn người mà bản thân thờ ơ
thường sẽ trân trọng mình nhất; dần dần mới biết rằng, hiện
thực hóa ra lại bất lực như vậy; bản thân đã trưởng thành rồi.
283. Tất cả những lo âu và cộc cằn của người phụ nữ, đều xuất
phát từ việc bị đối xử tệ bạc. Không muốn bị thế tục nhấn chìm,
vậy thì bắt đầu từ bây giờ, hãy yêu bản thân mình trước. Chúng
ta đối với chính mình đủ tốt, mới có thể cứ thế bình an đến già.
284. Phần lớn trong sự trưởng thành chính là chấp nhận, chấp
nhận thế sự vô thường, chấp nhận cô độc và trở ngại, chấp nhận
cảm giác bất lực bất chợt ập đến, chấp nhận khuyết điểm của
chính mình. Sau đó bắt đầu thay đổi từ nội tâm, trời tối thì bật
đèn, trời mưa mang theo ô, buồn thì khóc, trời sáng lại phục hồi
đầy năng lượng.
285. Trước kia luôn lo lắng người khác không thích mình, thế là
liều mạng tiếp cận để lấy lòng, nếu bị hiểu nhầm sẽ nóng lòng
muốn lập tức giải thích và hóa giải, bây giờ càng trưởng thành
nội tâm càng vững vàng hơn, không thích thì không thích thôi,
trời rộng đường dài mỗi người mỗi ngả.