286. Khi còn nhỏ chúng ta luôn muốn nhanh chóng lớn lên, sau
khi trưởng thành mới phát hiện lúc nhỏ vẫn là trong sáng nhất;
khi đi học chúng ta mong ước có thể được đi làm, sau khi đi làm
mới hiểu thời gian khổ sở học tập chính là khoảng ký ức đáng
lưu luyến; khi còn độc thân chúng ta hâm mộ những người đi
đâu cũng có đôi có cặp, sau khi kết hôn mới biết rằng sự tự do
lúc độc thân cũng là một niềm hạnh phúc không gì so bì được...
Chúng ta luôn thẳng tiến về phía trước, những gì đã đi qua đều lỡ
mất rồi, chỉ có trân trọng thứ đang có ở hiện tại, trong ký ức của
cuộc đời mới vơi bớt nuối tiếc và oán hận.
287. Ðời người là vậy, sau khi trải qua mọi chuyện, bạn dần học
được cách trước mặt mọi người quay lưng đi để khóc, khi ngoảnh
lại liền nở nụ cười, học được cách giấu kín và phủ bụi những
chuyện trong lòng. Có những chuyện, phải dùng sự kiên cường
để chống đỡ.
288. Trong cuộc đời mỗi người đều sẽ có một khoảng thời gian
cô độc, cũng có những việc người khác không giúp được bạn,
giống như con nhộng thoát kén để thành bướm, bạn chỉ có thể
tự dựa vào chính mình mà thôi. Bạn buộc phải học cách chờ đợi
trong cô độc, đã đến ngày phá kén chui ra, trong khi đợi chờ hãy
định hướng tương lai của mình, xây dựng thêm nhiều vây cánh,
kiên định với nghị lực và bồi dưỡng năng lực cho bản thân.
289. Bạn không biết mình thực sự muốn gì là điều rất bình
thường bởi bạn vẫn còn trẻ. Nếu ai ngay từ đầu đã biết rõ bản
thân phải làm thế nào, vậy thì cuộc sống sẽ chẳng có ý nghĩa gì
nữa. Chỉ có luôn nỗ lực, trải qua gian nan và hiểm nguy, chấp
nhận thất bại và tôi luyện, nếm trải nụ cười và nước mắt, cuối
cùng mới có thể biết được điều bản thân thực sự muốn, đây mới
là ý nghĩa cuộc sống.
290. Trứng gà, đập vỡ từ bên ngoài là thức ăn, đập vỡ từ bên
trong là sinh mệnh. Ðời người cũng như vậy, "đập vỡ" từ bên
ngoài là áp lực, "đập vỡ" từ bên trong là trưởng thành. Nếu bạn