ÁC BÁ - Trang 158

Trong lòng hắn tự nhủ mình cũng không phải chưa từng xem phim về Vũ
Đằng Lan mặc trang phục nhẫn giả, sao lại không nhớ ra được. Nếu là nhẫn
giả, lẽ nào những người này là quỷ Đông Dương?

Tiêu Lôi nói:

- Kiên trì một lát, chú tới ngay.

Cường Tử nói:

- Yên tâm, người còn trận địa còn, người không còn thì chúng cháu chạy.

Hắn còn muốn nói thắng lợi nghiêng về chúng ta, thì Tiêu Lôi đã cúp máy
rồi.

Cường Tử di chuyển ra khỏi hòn giả sơn, đến bên cạnh Chu Bách Tước,
hỏi:

- Chú Chu, những người kia là nhẫn giả ạ?

Chu Bách Tước gật nhẹ đầu, không trả lời, ánh mắt của y lạnh lẽo khiến
Cường Tử cảm thấy không được tự nhiên. Hắn không quen ánh mắt như
vậy. Nhiều ngày nay, lần đầu tiên Cường Tử thấy thần sắc Chu Bách Tước
như thế này.

Cường Tử cũng không nói gì nữa, hắn cũng muốn học ánh mắt thâm thúy
này của Chu Bách Tước.

Những nhẫn giả áo đen kia bày trận hình quạt xông tới, chứng kiến Cường
Tử và Chu Bách Tước không hề chạy thì do dự, không biết có nên xông lên
động thủ hay không. Một nhẫn giả nhìn có vẻ là thủ lĩnh, sở dĩ có thể nhận
ra gã là thủ lĩnh, bởi vì gã hơi chút khác biệt, gã không mang mặt nạ bảo
vệ, chỉ mang khăn che mặt. Gã đi trước, khi cách hai người Cường Tử
khoảng năm thước thì dừng lại. Đầu tiên là khách khí hành lễ, sau đó hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.