ÁC BÁ - Trang 186

CườngTử hi hi cười nói:

- Biết ngay là không dấu được chú, con vốn định mời chú đi ăn rồi mới nói.
Có câu ăn của người, bắt bí điểm yếu. Con vốn định đợi chú ăn xong con
mới mở lời nhờ chú, thì chú sẽ không từ chối được.

Chu Bách Tước lấy xe, cũng không nói chuyện phóng lên lái xe đi. Thì
Cường Tử biết âm mưu của mình đã thành công, trên đường hắn luôn hi hi
cười, giống như một con chồn vừa trộm được gà.

Đến một quán ăn nhỏ Chu Bách Tước dừng xe lại, ý bảo Cường Tử xuống.
Sau khi Cường Tử xuống xe Chu Bách Tước như chợt nhớ ra cái gì, dừng
bước hỏi Cường Tử:

- Cậu mang theo bao nhiêu tiền?

Cường Tử cũng không sợ người qua đường xem thường hắn, lập tức móc
hết tiền trong túi ra để trên mặt đất, sau đó ngồi đếm từng tờ một. Tiền tiêu
vặt của Cường Tử vốn không được bao nhiêu, một tháng có năm trăm
đồng. Nếu tính cả tiền nhà trọ thì là vừa đủ, không có dư gì. Hiện nay
không mất tiền thuê, nên tiết kiệm được ít, lại thêm hôm nay hắn vừa trúng
mánh số tiền nhỏ.

Hai ngàn một trăm năm mươi ba đồng sáu hào.

Cường Tử đếm xong chính hắn cũng sửng sốt, Chu Bách Tước nói:

Nhiều như vậy sao?

Cường Tử chửi thề một câu:

- Đồng tiền lẻ này là thằng nào cho mình!

Chu Bách Tước lại quay lên xe, tay vẫy Cường Tử nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.