ÁC BÁ - Trang 239

Chu Bách Tước thấy vẻ sùng bái trên mặt Cường Tử, cười khổ một tiếng
nói:

- Tôi tính là cái gì chứ, thiếu chút nữa thua vào tay một đám côn đồ nửa
mùa, nói ra cũng thật xấu hổ, sư phụ nếu biết được chắc cũng phải hộc máu
mất.

Trong mắt Cường Tử đều là ngôi sao lấp lánh, hắn nịnh nọt hỏi:

- Chú Chu, sư phụ chú có phải là loại người trâu bò siêu cấp thần long thấy
đầu không thấy đuôi không, một người có thể chọi một trăm.

Chu Bách Tước khinh bỉ nhìn thoáng qua Cường Tử nói:

- Một chọi một trăm, cậu xem quá nhiều phim Hồng Kông rồi đúng không?

Cường Tử nhếch miệng nói:

- Đừng lừa gạt con, nếu không những tên lưu manh đùa cợt kia, chắc ba
mươi mấy người thì người chỉ cần một chú cũng có thể đối phó được rồi,
căn bản không cần đến con. Sư phụ chú nhất định lợi hại hơn so với chú
nhiều. Tục ngữ nói dạy hết cho đồ đệ đói chết sư phụ, ông ấy nhất định lưu
lại một chiêu không có dạy chú, cho nên đánh một trăm cũng không thành
vấn đề.

Chu Bách Tước thấy con mắt Cường Tử xảo trá như hồ ly, nhẹ nhàng cười
cười nói:

- Làm sao cậu không nghĩ đến chỗ tốt, sư phụ tôi không phải lưu lại một
chiêu không dạy, mà là ngộ tính của tôi quá thấp, rất nhiều bản lĩnh đều
không học được.

Cường Tử cẩn thận trở mình, mặt hướng về phía Chu Bách Tước nằm, cử
động rất nhẹ nhưng vẫn làm hắn đau nhe nghiến răng mím môi. Chu Bách

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.