ÁC BÁ - Trang 252

diện với bọn chúng, khí thế của nó như một cao thủ tuyệt thế khiến lòng
người sợ hãi.

Một tên trộm bị chó dồn đến chân tường, đã móc dao găm ra đâm về phía
con Caucasus. Con Caucasus được ông lão gọi là Phá Lỗ đợi con dao găm
kia đâm nhanh đến trước người mới có hành động, nhanh như chớp
nghiêng người sau đó con chó bổ nhào về phía thân dưới của tên trộm kia,
một vết cắn trên bả vai, máu chảy đầm đìa.

Lúc đó Chu Bách Tước chỉ nói một câu:

- Sau này có người vác hoả tiễn đến trộm đồ, tôi cũng không dậy.

Mặc dù Cường Tử biết Chu Bách Tước nói hơi quá nhưng vẫn phải công
nhận con chó tên gọi Phá Lỗ này rất hung hãn. Con chó chỉ nghe lời một
mình Ngô lão gia tử, ngoài ra cho dù là ai nó cũng lờ đi.

Trước kia Cường Tử không hề chú ý đến Ngô lão bước đi đều run rẩy,
nhưng hôm nay không biết tại sao, Cường Tử có cảm giác ông lão là một
người có chuyện xưa, mang dáng dấp cao thủ khiến người ta nắm không
được nhìn không thấu.

Cường Tử nhìn chăm chú con chó và ông lão, bỗng Ngô lão gia tử ngẩng
đầu lên híp mắt nhìn về phía Cường Tử. Cường Tử có cảm giác bị người
này nhìn thấu tận đáy lòng, ánh mắt này dường như đâm xuyên qua cơ thể
khiến hắn cảm thấy khó chịu. Cường Tử vội vàng thu lại ánh mắt, thở từng
hơi phì phò, trong lòng tự nhủ có ma. Ông lão thấy Cường Tử rụt người về,
cười khẽ, giơ tay vuốt ve trên đầu Phá Lỗ hai cái, có chó rên rỉ dường như
rất tin cậy vào ông lão kia.

Cường Tử lắc đầu một cái, không biết giải thích tại sao lại có cảm giác như
vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.