ÁC BÁ - Trang 354

gái bé nhỏ trong mắt chứa nước mắt nhạt nhoà cự tuyệt, cô nàng phải đợi,
đợi đến khi Cường Tử tỉnh lại.

Đối với Cường Tử thì ban đầu chỉ là có cảm tình thoáng chốc sau khi trải
qua chuyện ngày hôm qua thì khó có thể nào khống chế được tình cảm tuôn
trào ra. Trong mắt của cô nàng, trong nội tâm, trong đầu, tất cả đều là
Cường Tử đang nằm trên giường không còn chút sức sống gì cả.

Tầm mắt của cô nàng nhìn chăm chú vào khuôn mặt của Cường Tử giữ
vững như thế không di chuyển. Dù cho Cường Tử có động tác nhỏ bé nào
cô nàng cũng không bỏ lỡ. Nhưng tiếc thay, Cường Tử làm cô nàng thất
vọng rồi. Cả một đêm, ngay cả mí mắt Cường Tử cũng không nhúc nhích.

Lúc này, Ngô lão gia tử tự mình bưng một bát thuốc, run rẩy lên lầu. Tiêu
Lôi vốn định đón lấy bát thuốc nhưng Ngô lão gia tử lắc đầu tkhông cho
phép. Đến mép giường của Cường Tử, Ngô lão gia tử nhìn vẻ mặt tiều tụy
của Bùi Nhược, nhẹ gật đầu, trong ánh mắt có chút khen ngợi và từ ái.

Con gái thời nay đã quá ít người có nghị lực và tình cảm như vậy.

Ngô lão gia tử không có đưa thuốc cho Tiêu Lôi mà lại đưa cho Bùi Nhược
nhút nhát đang đứng e lệ ở một bên. Bùi Nhược ngây ra một lúc, lập tức
nhận lấy bát thuốc.

Ngô lão gia tử đầu tiên là mở mí mắt của Cường Tử ra nhìn nhìn, nhìn
không thấy lòng đen. Sau đó ông nắm cổ tay của Cường Tử lên, cẩn thẩn
bắt mạch cho Cường Tử, mạch vẫn hỗn loạn như cũ. Hiện tại Cường Tử
ngoại trừ hô hấp yếu ớt thì gần như là một người chết!

Ngô lão gia tử thở dài nói với Bùi Nhược:

- Bón thuốc cho hắn đi, thuốc này không nhất định cứu sống được hắn, chỉ
là thuốc chữa trị kinh mạch và nội khí mà thôi, thế gian này không có linh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.