ÁC BÁ - Trang 364

Người được Chu Lâm Nhã gọi là bác Sở mới vào cửa đã híp mắt vuốt ve
con chó Caucasus mà Ngô lão gia tử thích ở cạnh mình, tầm mắt của ông
lão trong giây lát nóng rực, hô hấp có chút khó nhọc.

Làm như cảm thụ được cái gì, Ngô lão gia tử cũng mở to mắt, nhìn về phía
lão già lưng còng què chân mắt mù kia. Khí thế trong lúc đó phát ra, đồ sộ
khổng lồ như núi cao!

- Nhạn Đãng Sơn Ngô Việt?

Cùng lúc đó lão què cũng bộc phát khí thế ngập trời,lực lượng ngang bằng
với tất cả khí thế ngay lúc này của Ngô lão gia tử.

Ngô lão gia tử khẽ gật đầu, ánh mắt sáng ngời nhìn chăm chú lão già què
chân hỏi:

- Tả thủ đao đệ nhất thiên hạ Sở Khiếu Thiên?

Lão già què chân cười cười, thu lại khí thế mạnh mẽ .

- Đều đã là lão khọm già rồi, còn đấu cái gì mà đấu?

Ngô lão gia tử cũng cười ha ha, khí thế toàn thân biến mất, lại trở lại thành
một lão già run rẩy. Ông lão đứng lên khỏi ghế, đến bên cạnh Sở Khiếu
Thiên, tỉ mỉ đánh giá, thoáng cười nói:

- Ba mươi năm trước nhìn thoáng qua nhau ở Kinh Hồng, không ngờ ông
còn chưa chết.

Sở Khiếu Thiên cũng cười nói:

- Tôi nhớ không lầm ông lớn hơn năm tuổi so với tôi, ông còn chưa chết tôi
sao cam lòng chết?

Ngô lão gia tử cười nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.