ÁC BÁ - Trang 392

tay Cường Tử.

Đao vừa trong tay, khí thế của Tào Phá Địch trong nháy mắt có sự biến đổi.

Như núi cao sừng sững bất động, như vân hải nặng nề hùng hậu.

Hai bóng người lóe lên tiến vào phòng, trước sau đứng lại, vừa vặn chặn
lấy đường lui của Cường Tử. Người đứng trước mặc áo xanh, nhưng cách
ăn mặc giống thời dân quốc. Ống tay áo trắng tinh được xắn lên, lộ ra cánh
tay khéo léo, thân hình anh ta cao lớn, nhưng có vẻ gầy yếu hơn so với Tào
Phá Địch, tinh thần lại càng lộ rõ.

Anh ta có một mái tóc ngắn, dáng đứng thẳng, khuôn mặt thon gầy càng có
vẻ tinh thần sáng láng, trong cặp ngươi sáng như tuyết lại có vẻ sắc lạnh,
nhìn chằmm chằm Cường Tử. Cường Tử bị Tào Phá Địch cướp đi trường
đao trong tay, chẳng lộ ra vẻ gì cả, đứng thẳng bất động như đang suy tư
điều gì. Hắn lộ phía sau lưng trước mặt người áo xanh, hoàn toàn không
cảm giác được nguy hiểm cực lớn.

Một gã đàn ông to khoẻ mặc áo gió màu đen đứng cách khoảng một mét
sau lưng người áo xanh,,, nhìn bóng lưng Cường Tử nội kình trên người
dâng trào, lúc nào cũng có thể chuẩn bị ra tay.

Tào Phá Địch giơ đao ở trong tay lên, kìm lòng không được cúi đầu nhẹ
nhàng vuốt ve binh khí thất lạc mười năm của mình, đao này chính là thanh
đao Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ, là thanh ma đao đẩy Phong Đao vào
trong ma đạo.

Người áo xanh chính là đại thúc lôi thôi sửa xe đạp, đổi một bộ trường sam
phiêu dật lại có vẻ phong tử trác tuyệt, khí thế nghiêm nghị, người mặc áo
gió đen phía sau anh ta chính là Phong Đao, được anh ta thu làm đệ tử.

Tào Phá Địchvuốt ve trìu mến bá đao của mình, ánh mắt nhu hòa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.