ÁC ĐỘC NỮ PHỤ TRÙNG SINH - Trang 52

Từ lúc đó trở đi, đến nay đã mười năm Mông quốc vẫn chưa khôi phục,

phải dựa vào Thành quốc, kéo dài hơi tàn.

Lúc trước hằng năm cứ cuối thu Mông quốc lại đem quân xuôi xuống

biên giới nam thành đánh cướp lương thực của thành quốc vì họ cần lương
thực cho mùa đông. Dân chúng Thành quốc thì cửa nát nhà tan, mất người
mất của máu chảy thành sông.

Trận chiến này, khiến tên hắn vang khắp thiên hạ, rồi sau đó phụng

mệnh hoàng đế mấy năm qua chiến đấu khắp nơi bảo vệ biên giới, vài năm
sau Thành quốc chiến sự dần ổn định, toàn bộ đại thành bước vào giai đoạn
phát triển mới.

Tiếu Túc ác danh truyền khắp đại Thành, cùng toàn bộ tiểu quốc xung

quanh.

Mà Tiếu Túc sau khi chiến sự ổn định, liền nhận được lệnh triệu hồi, lập

tức hồi kinh.

Quan loại trong kinh thành đều nghĩ chuyện tiếp theo sẽ là "Thỏ khôn

chết, chó săn bị mổ thịt; chim bay cao chết, cung tốt vất bỏ; nước địch phá
xong, mưu thần bị giết". Lại không ngờ, hoàng thượng vừa thấy hắn liền
lớn tiếng khen thưởng, còn ban thưởng hầu tước cho hắn gọi là An Nhạc
Hầu.

( Yul: câu này nguyên văn là" Giảo thổ tử, tẩu cẩu phanh; cao điểu tận,

lương cung tàng; địch quốc phá, mưu thần vong")

Được rồi! Đã có danh là An Nhạc Hầu thì mau cởi giáp hoàn kinh về

phủ An Nhạc Hầu mà sống qua ngày đi.

Nhưng hoàng thượng hết lần này đến lần khác cũng không có để hắn

sống cuộc sống nhàn nhã như tước vị An Nhạc của hắn, mà lại đem Kiêu kỵ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.