ÁC NHÂN THÀNH ĐÔI - Trang 148

Đúng rồi, ánh mắt nàng thật thiển cận, chỉ muốn nhanh chóng kiếm

chút tiền để chuộc lại ngọc bội, lại đã quênmất quy tắc của thị trường.

Trang Thư Tình trịnh trọng cúi đầu với Dệt nương: “Cám ơn Dệt tỷ tỷ

đã nhắc nhở, do muội bộp chộp thiếu suy nghĩ.”

Dệt nương nâng nàng dậy, ôn nhu cười: “Muội không chê tỷ nói nhiều

là tốt rồi, nếu có cơ hội, muội nên tiếp xúc với việc thêu trang, nếu có thể
được các nàng coi trọng, thìtiền đến tay liền ổn định.”

Trang Thư Tình cảm thấy động tâm, mơ hồ liền có ýtưởng,cũng không

kịp ngẫm nghĩ nữa, nói: “Tài nghệ của muội không bằng ai, thêu tranh làm
sao có người để ý.”

Kỳ thực Dệt nương vừa nói xong cũng lập tức hối hận, nàng là một

mình tú nương, nguồn tiêu thụ vốn không bằng như thêu tranh, nếu có hoa
văn xuất sắc, lại dựa vào một tay thủ nghệ cùng tài năng giỏi là có thể mở
mộtcửa tiệm. Những người thêu tranh cũng có thể tự đilấyhoa văn về, đó
chẳng khác nào tự mình chặn mất đườngsống sao?

Nghe được Trang Thư Tình nói như vậy, tất nhiên nàng sẽ không

khuyên nữa, chỉ hận không thể khuyên Trang Thư Tình không cần có cái tài
năng ấy mới tốt.

”Trên thị trường, hoa văn trên diện rộng rất khan hiếm, muội chỉ cần

dụng tâm một chút ở mặt này, hơn nữa giá cũng sẽ cao hơn rất nhiều. Trước
mắt giá bán cao nhất là một trăm lượng cho một bức bát trang bình phong,
tỷ cũng có may mắn được thấytấm bình phong này một lần,đó là bức bình
phong đẹp nhất mà tỷ từng thấy. Vậy nên cho dù muội không bán được cái
giá kia, thì mười hai hay hai mươi lượng cũng đã tốt rồi. Chủ yếu chỉ cần
hạn chế số lượng một chút, không cần làm hỏng giá trên thị trường.”

”Muội nhớ kỹ, cám ơn Dệt tỷ tỷ nhắc nhở.” Trang Thư Tình thành tâm

nói lời cảm tạ, lúc trước, nàng đã nghĩ mọi chuyện quá đơn giản.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.