“Con biết.”
Thấy ngoại tổ phụ vì nàng mà đau lòng, vì nàng mà bất bình, nhưng
lại cố tình thể hiện một bộ tức giận nhìn nàng, Trang Thư Tình gật đầu,
“Con biết, con người sống cả đời, không phải bất kỳ ai cũng có thể gặp
được kỳ ngộ như con, con đã suy nghĩ, đây cũng là một sự trải nghiệm khó
có được, nên muốn thử là một người tham quyền một lần trong đời. Về sau
chuyện này tất nhiên là không thể tiếp tục, nhưng lúc này, nhất con chỉ
mong là Chỉ Cố có thể bình yên vô sự nhanh chóng trở lại, như vậy, vị trí
này, dù có cho con cũng không cần.”
Vẻ mặt kia, không oán cũng không hối khiến cho lão gia tử không biết
nói gì cho tốt, khi ngẫm lại, Đổng gia huy hoàng mấy đời, Trang gia cũng
không phải là chưa từng có người làm quan, đại khái là tư tưởng của mấy
đời trước cộng lại tất cả đều cho Tình Nha Đầu, nên mới khiến nàng tài
năng trí tuệ như vậy.
“Trong lòng của con cũng đã có tính toán, nhưng làm gì thì làm cũng
tuyệt đối không thể sinh ra tham niệm, Đổng gia có Tam cữu của con đứng
ra là đủ, những người khác, trừ phi có thể dựa vào tài năng của bản thân để
trèo lên, không con không cần phải để ý, chỉ cần chăm sóc tốt cho chính
mình, Hàn Nhi.”
Lão gia tử nhìn về phía cháu trai, “Con trở về Hội Nguyên Phủ đi,
người nào cũng biết các con chính là hai tỷ đệ, có con ở đây tỷ tỷ con sẽ
phải phân ra một phần tâm trí để chút ý đến con, lúc này ai cũng đang nhìn
chằm chằm vào Thư Tình, con không thể kéo chân của nàng.”
“Vâng, con sẽ lập tức trở về.” Khi biết tỉ tỉ trong thời gian nhạy cảm
như vậy, hắn sao có thể vì tư tâm mà khiến tỷ tỷ thêm phiền toái.
“Cũng không sao, đến cũng đã đến rồi, ai dám đụng đến móng vuốt, ta
liền chặt, ta thật muốn nhìn xem bọn họ có bao nhiêu ngón tay cho ta chặt.”