Quân thần hai người kém gần 10 tuổi, mà lúc này thoạt nhìn lại như
cùng tuổi.
Trong lòng lão gia tử vẫn cảm thấy có chút khó chịu, nhưng thấy bộ
dạng này của hoàng thượng, tức giận liền phai nhạt đi một chút.
“Lão thần tham kiến bệ hạ…”
Không đợi hắn quỳ xuống, hoàng thượng đã lười biếng mở miệng
ngăn lại, “Đừng làm mấy cái nghi thức xã giao này, nói một vạn lần vạn tuế
trẫm cũng không sống được đến vạn tuế, ngồi xuống nói chuyện với Trẫm
đi, đến, ngồi ở nơi này, nha đầu kia ngày thường vẫn ngồi ở chỗ này không
lớn không nhỏ nói chuyện với trẫm.”
“Hoàng thượng thứ tội, nàng sinh nơi sơn dã, không được cha mẹ dạy
dỗ…”
“Được rồi, không trách nàng, ngồi đi.”
Lão gia tử cúi đầu.
“Không trách được Chiêm nhi đặt nàng trong lòng, một cô nương như
vậy, người biết nàng tốt, ai chẳng muốn nâng như bảo vật, có đôi khi nghĩ
lại trẫm thực sự có chút hâm mộ ngươi, tuy rằng hai đứa con trai trưởng
không tốt,Nhưng một mình lão tam có thể chống lại hai người bọn họ, còn
có 2 đứa cháu ngoại tài giỏi, Đổng lão, ngươi có phúc khí hơn trẫm nhiều.”
Nhắc tới hai đứa con trai, Lão gia tử nhất thời cùng hoàng thượng có
chút cảm giác thông cảm lẫn nhau, trong lời ngoài lời, đều mang theo chút
thân cận tùy ý, “Hai tỷ đệ thật sự rất tốt, nhưng tiểu cô nương tóm lại vẫn
phải gả ra ngoài, đến lúc đó không phải tiểu thư của Đổng gia hay của
Trang gia, mà là con dâu của ngài.”