lăm năm trước, ở Thanh Châu phủ, trong đó có ghi lại số người tử vong là
bảy vạn người, trước đó nữa là năm mươi hai năm trước, người chết là
mườimộtvạn, bây giờ chỉ có hai ngàn người, so với những con số
kiakhônglà gì cảm sách sửsẽnhớ công của con.”
Nếukhôngcó mườimộttiếng chuông dẫn mọi người ra khỏi phòng,
nhân số ở kinh đô nhiều như vậy, chỉ cần phát sinh động đất số người tử
vongsẽvô cùng kinh khủng, hơn ba mươi vạn người, nếu có thể còn
lạimộtnữa,thìsố người bị thương cũng chiếm phần lớn.
“Cũng may là Niệm Niệm kiên trì muốn ở bên cạnh con, con cũng có
thể nghe hiểu ý nó, bằngkhông, cũngsẽkhôngcó đủ thời gian,nóiđến cùng
cũng là vận số của Chu Quốc chưa hết, dân chúng có thể tránhđikiếp nạn
lần này.”
Lão gia tử biết Niệm Niệm là tên của ngân sói, nghe vậy cũng cảm
thấy may mắnkhôngthôi, “Mườimộttiếng chuông kia, hoàng thượng
cónóigìkhông?”
“Hoàng thượngnói, cho dù con có gõ đến tiếng thứ mười hai ngài ấy
cũngsẽkhôngtrách con.”
Tuy lànóinhư thế, nhưng nàng cũngđãphạm vào điều kiêng kị, lại đúng
lúc hoàng thượngđangsuy yếu, trong lòng của có chút lo sợ diềm xấu.
Tránh đượcthìtốt, Trang Thư Tình nhìn chuyện rấtrõràng.hiệntại
nàngđanglà lúc có uy vọng nhất, nhưng dù sao cũngkhôngphải họ Chu,
cungkhôngphải con trai hoàng thượng.”
Đừngnóiđến chuyện nàng chưa gả vào Chu gia, cho dùthậtsựthành
thân với Chỉ Cố, nàng cũng chỉ là con dâu, con dâu có quyền quản gia, chứ
tuyệtkhôngcó quyền chưởng quản quốc gia đạisự.
Lão gia tử suy nghĩmộthồi, cũng cố nhắc nhởmộtcâu, “Chú ý
nhiềumộtchút, tóm lại làkhôngđược làm việc xảy ra lỗ hổng, con bây giờ