ÁC NHÂN THÀNH ĐÔI - Trang 1916

Đổng Minh Dương chỉ nhìn trang thứ nhất liền không muốn lật tiếp

trang tiếp theo, nặng nề bỏ trở lại, “Mấy vị đại nhân vất vả.”

“Vinh hạnh của chúng ta.”

Bên ngoài Đổng phủ cũng đặt một đài lễ rất lớn.

Vốn tưởng là không có, ai cũng không ngờ tới sẽ có dân chúng tiến

đến, hơn nữa nhiều dân chúng như vậy, bọn họ đặt đồ trước cửa xong liền
đi, phần lớn là gà mái được nuôi dưỡng cẩn thận, còn không thì cũng đặt rất
nhiều rổ trứng, toàn những món ăn thôn quê, chẳng những thế, còn có
những con cá bình thường, đủ loại cả, cái gì cũng có.

Sau khi lão gia tử cho người bày lễ đài ra ngoài, dân chúng cũng

không nghĩ tới những thứ này sẽ được Đổng gia nhận lấy, Đổng Minh
Dương còn đặc biệt an bày người đứng ở cửa nhận quà, nếu không trật tự
lại sẽ không nhận, lúc này mọi người mới chận rãi xếp hàng.

Bởi vì lúc trước không có chuẩn bị quá nhiều phần quà để trả lễ, ngay

từ đầu quà đáp lễ có rất nhiều thứ, nhưng sau khi không còn biện pháp liền
dứt khoát tặng gạo, Đổng Minh Dương thật sự là bận không thoát thân
được, lúc này mới để quản gia chuẩn bị lần nữa.

Vấn đề không xảy ra trong dự kiến này thật sự khảo nghiệm hắn, khảo

nghiệm Đổng gia.

Nghe được tiếng vó ngựa, Đổng Minh Dương ngẩng đầu lên, là Trần

Nguyên.

Trần Nguyên xoay người xuống ngựa. Ôm quyền hơi cúi người,

“Đổng đại nhân.”

Tuy rằng thân phận đối phương chỉ là một quản gia, nhưng Đổng

Minh Dương lại không dám chậm trễ, vội đáp lễ nói: “Sao Trần quản gia lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.