tắc làm việc của chính mình, sẽ không dễ dàng vì khó khăn mà lùi bước,
nhát gan sợ phiền phức sao? Đương nhiên là không phải.
Chỉ là nàng phải vì chính mình mà suy nghĩ, không là của mình thì sẽ
không thể lấy không, trên đời này có ít người có thể làm được như vậy, mà
chưởng quầy đã có cái tự chủ này, nhìn xem người khắp thiên hạ, khó ai có
thể được như vậy.
”Ta đã biết, chưởng quầy yên tâm, ta sẽ lấy giá năm trăm lượng đi
đàm phán, chỉ là nếu như vậy thì số bạc trong tay ngài sẽ hổng một lỗ lớn,
không bằng mỗi tháng ta thử chia ngày ra để đưa tiền thuê?”
Trang Thư Tình trầm ngâm một lát, “Nếu như đối phương có thể đồng
ý đương nhiên rất tốt, Hướng Tả, vất vả ngươi.”
”Ta sẽ cố gắng hết sức.” Hướng Tả cúi người thi lễ, lễ này không quan
hệ tới công tử, cũng không liên quan tới mệnh lệnh của công tử, chỉ đơn
thuần là tâm phục.
Hắn vẫn nhớ lão phu nhân đã từng nói qua một câu: Vũ lực cường đại
không tính là gì, tâm cường đại mới là chân chính cường đại, đã nhiều năm
như vậy, hắn lại ở trên người chưởng quầy hiểu ra những lời này.
Lúc này, Hướng Tả không thông qua lời của Trần Nguyên, mà tự mình
đi cầu kiến công tử, đem lời nói của chưởng quầy từng chữ từng chữ không
thiếu không thừa thuật lại một lần.
Bạch Chiêm khoanh hai tay quanh ngực trầm mặc, trầm mặc thật lâu
sau, ánh mắt lại toát ra ánh sáng hiếm thấy, “Vậy thì liền theo ý nàng, tiền
thuê năm trăm lượng, mỗi tháng chia ra năm ngày cách nhau đến trả.”
An toàn qua cửa, Hướng Tả thở dài một hơi, hắn thật sự không muốn
so chiêu cùng công tử, càng sợ bị công tử ném tới võ quốc, ở nơi đó cái gì