Theo như phân phó của Trang Thư Tình, trên lầu có hai gian phòng
nhỏ, cách nhau một bức tường, một nơi cho tú nương sống, một dùng để đo
kích cỡ cho khách nhân.
Cửa sổ và cửa chính của hai gian nhỏ đều treo rèm châu, trên cửa đặt
hai tượng hình rồng nhỏ, phòng trong đặt tất cả đồ thêu chuyên dụng, nơi ở
sát cửa sổ đặt một ghế quý phi, khi tú nương mệt mỏi có thể thay phiên
nghỉ một chút.
Ngăn tủ trên tường đặt đầy các vật bài trí, ở nơi này Trang Thư Tình
chỉ xem sơ qua một lượt, những thứ này có hợp ý hay không, có bao nhiêu
tốt, là chất liệu gì cũng không quan tâm, ánh mắt đảo qua cũng không dừng
lại lâu.
Cho đến khi xuống lầu, Hướng Tả mới xác định chưởng quầy không
nhìn ra được cái gì, tâm treo cao vài ngày rốt cục cũng hạ xuống.
Vì để cho chưởng quầy không nhìn ra được cái gì, hắn đem khố phòng
công tử lật ngược cả lên, cuối cùng tìm ra vài thứ trưởng quầy và những
người bình thường liếc mắt nhìn đều lưu lại ấn tượng giống nhau, những
thứ này trước đều đặt tại chỗ sáng, hiện đang nhìn, hẳn là có thể lừa dối
được.
Trang Thư Tình quả thật cái gì cũng đều không nhìn ra, đối với bày trí
như vậy của cửa hàng mới cảm thấy thật vô cùng vừa lòng.
”Ta đã xem xong, ba ngày sau cũng không có gì kiêng kị, mấy ngày
sau liền khai trương đi.”
Hướng Tả đang định nói việc này với chưởng quầy, nghe vậy liền cười
nói: “Nửa tháng sau mới có ngày lành, nếu như chờ đến lúc đó thì phải
hoãn thời gian lại, ba ngày cũng đủ đem nhựng thứ trong cửa hàng sắp xếp
xong, phải chuẩn bị thích hợp nhất, nhưng mà chưởng quầy, người nghĩ có