AI BẢO CHỈ HOÀNG TỬ MỚI LÀ CHÂN MỆNH THIÊN TỬ - Trang 69

Xin Yi vừa nghe đã hiểu ngay: “À, thì ra không phải hoàng thượng phái

Da Hu, Er Hu đến mà là Li De Quan. Ông ta cũng là có ý tốt!” Nghĩ đến
đây, cô bèn kéo tay áo Kang Xi, nói: “Hoàng thượng, Li công công làm thế
cũng vì sự an toàn của cháu, ngài đừng truy cứu nữa, nhé?”

Kỳ thực Kang Xi cũng không định trừng phạt Li De Quan, ông biết Li

De Quan vì nghĩ cho Xin Yi mới làm như vậy, bèn đưa tay ra hiệu: “Đứng
lên đi, niệm tình ngươi hết lòng vì Xin Yi nên tha cho ngươi lần này.”

“Tạ ơn hoàng thượng! Cảm tạ cách cách!” Li De Quan cảm kích nhìn

Xin Yi, Xin Yi mỉm cười, khẽ lắc đầu.

Đúng lúc đó có tiếng đàn du dương vọng đến. Lắng tai nghe 1 hồi, Xin

Yi cất tiếng hỏi: “Ai đang gảy đàn vậy nhỉ? Nghe hay quá!”

Thấy Xin Yi có vẻ hiếu kỳ, Kang Xi bèn cười nói: “Muốn biết không?

Đi, chúng ta đi xem xem!”

Bọn họ theo tiếng đàn bước đến bên đình Phù Bích ở phía bắc. Đây là 1

ngôi đình vuông vắn, dựng trên mặt hồ, xung quanh, núi đá lấp ló giữa đám
tùng, bách, trúc xanh tuơi, muôn phần thanh nhã.

Trong đình 1 thiếu nữ 17, 18 tuổi đang ngồi gảy đàn. Thiếu nữ ấy không

phải ai khác, chính là Wan Er; Xiao Cao cùng mấy cung nga khác đứng hầu
bên cạnh. Tiếng đàn thánh thót âm vang khắp vườn, khiến người nghe như
mê như say. Nhạc dứt, Xin Yi vỗ tay khen: “Khúc nhạc này chỉ thiên giới
mới có, nhân gian mấy khi được nghe!”

Nghe lời khen, Wan Er từ tốn đứng dậy, bước ra khỏi đình, hướng về

phía Kang Xi hành lễ, dịu dàng nói: “Wan Er khấu kiến hoàng thượng!”
Đám cung nữ đứng đằng sau cũng vội làm theo.

“Wa, đàn hay, đến giọng nói cũng hay nữa!” Xin Yi thầm khen, đưa mắt

ngắm nhìn dung mạo Wan Er, “Ya, đẹp, đẹp đến nỗi không từ ngữ nào có
thể hình dung hết được. Giờ mới biết thế nào là ‘da trắng như tuyết’. Cô gái
này mà đến thời hiện đại thì đám ngọc nữ minh tinh gì gì ấy xách dép
không kịp. Mình mà làm quản lý của cô ta ấy hả, đảm bảo tiền vô như
nước!” Xin Yi bắt đầu mơ tưởng.

“Miễn lễ, miễn lễ!” Lời nói của Kang Xi cắt ngang daydream của Xin Yi,

“Wan Er, lại đây, trẫm giới thiệu với ngươi 1 người!”

Wan Er nhìn sang Xin Yi: “Hoàng thượng, nếu Wan Er đoán không

nhầm, vị tỷ tỷ này chắc hẳn là Xin Yi cách cách!”

“Mình là Xin Yi. Chào bạn, Wan Er!” Xin Yi chào hỏi 1 cách tự nhiên.
“Ha…” Kang Xi hết nhìn Xin Yi lại nhìn Wan Er, “Các ngươi 1 người

dịu dàng nội tâm, 1 người hoạt bát lanh lợi, tuyệt!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.