AI ĐÓ HOÀN HẢO - Trang 106

Theo dự đoán đó, rõ ràng là cha anh đã sai, vì vậy cũng như Richard đã
không chấp nhận cho sự việc sai lầm đó. Julia đã bị anh thu hút vào ngày
hôm nay, cho đến khi cô ta nhận ra anh là ai và sau đó biến thành ác quỷ
mà anh nhớ rất rõ. Nhưng ngay cả khi cha anh đã đúng, và khi trưởng
thành, ông ta phải cho phép anh có thể lôi kéo cô ra khỏi sự thù hận của cô,
thì việc cố gắng cũng vô ích vì ông ta vẫn sẽ không có được cô ấy. Anh
không định cho tên khốn đó, kẻ đã chọn anh và đưa anh vào địa ngục thứ
mà ông ta muốn nhất — phương tiện để đưa nhà Millers và tất cả của cải
của họ vào gia đình Allen.

Sau khi kể với Ohr hầu hết điều đó, Richard kết thúc, “Không ai hài
lòng với cuộc đính hôn đó ngoại trừ cha tôi, và ông ấy không phải là người
kết hôn. Nhưng tôi không chỉ rời nước Anh vì cô ta. Nó thậm chí không
phải chủ yếu là do cô ấy. Tôi ra đi vì tôi muốn sống cuộc đời của chính
mình, không phải để cha tôi sống thay tôi. Và tôi đã quá ghét ông ấy để làm
cho ông ấy hạnh phúc với cuộc hôn nhân đó”.

“Tôi sẽ tìm cho chúng ta một cỗ xe.” Đó là tất cả những gì Ohr đã nói.

Richard gần như bật cười. Đó là tính cách rất điển hình của Ohr. Anh là
một người tin vào số phận. Anh ấy không bao giờ can thiệp vào nó. Anh ấy
có thể đưa ra đề xuất, anh ấy có thể chỉ ra những điều mà anh ấy cho là bị
bỏ qua và anh ấy sẽ đề nghị giúp đỡ. Nhưng anh ấy sẽ không cố gắng thay
đổi suy nghĩ của ai đó sau khi nó đã được đưa ra. Điều đó có thể là lừa dối
số phận.

“Tôi nghĩ cưỡi ngựa sẽ đưa chúng ta đến đó nhanh hơn.” Richard nói.

“Tôi ở trên một con ngựa ư?” Ohr hỏi. “Cậu đang đùa phải không?”

Richard cười toe toét. “Tôi đoán thế.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.