AI ĐÓ HOÀN HẢO - Trang 246

ông mà em có thể chia sẻ cuộc sống của mình, không phải một người cố
gắng ra lệnh cho tôi phải sống như thế nào. Và tất nhiên anh ấy không thể
phản đối việc em sẽ tiếp tục giúp quản lý công việc kinh doanh của gia
đình”.

“Đó là một thứ tự cao,” Richard nói, nhưng anh lại cười toe toét khi tiếp
tục cuộc đi dạo của họ. “Xét về mức độ giàu có của gia đình em, em không
lo lắng về việc những tay thợ săn tài sản nói với em chính xác những gì em
muốn nghe, sau đó trở lại trở mặt ngay sau đám cưới ư?”

Cô cứng người. “Anh nghĩ rằng sự giàu có của gia đình em là điều duy
nhất mà một người đàn ông sẽ thấy hấp dẫn ở em sao?”

“Thực sự là không, nhưng đó vẫn là điều em cần xem xét.”

Cô sẽ không bao giờ kết hôn nếu cô cũng phải tính đến điều đó. Có bao
nhiêu người đàn ông ngoài kia như Richard, người không thèm khát tiền
của cô? Cô ngạc nhiên là anh cũng không chỉ ra điều đó.

Tâm trạng có thể trở nên chua chát nhanh chóng làm sao. Cô định quay
trở lại nhà, tốt nhất là một mình, thì anh nói, “Hãy để ý bước đi của em,
Châu Báu. Con dốc này có một vài chỗ không bằng phẳng”.

Cô nghiến răng, “Anh có ngừng gọi em bằng cái tên khó nghe mà anh
đã đặt cho tôi khi chúng ta còn nhỏ không thì bảo?”

Anh không để ý đến giọng điệu gay gắt của cô, thậm chí không liếc nhìn
xuống cô. Anh đang nhìn chăm chú vào hồ nước và nói, “Một con tàu mà
anh đi trên đó có tên là Viên Ngọc Quý. Em không thể tưởng tượng được
rằng anh đã cười nhiều như thế nào mỗi khi cái tên đó khiến anh nghĩ về
em. Không, châu báu là như vậy và châu báu sẽ luôn như vậy. Thừa nhận
đi, đó là một cái tên đẹp — ít nhất là khi nó không bị sửa đổi bởi từ cáu
kỉnh
.”

Cô không thừa nhận thứ gì trong những điều đó. Nhưng cô đã nhận ra
rằng cô đã giận giữ mà không có lý do chính đáng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.