AI ĐÓ HOÀN HẢO - Trang 256

sau.”

“Với một lời hứa hẹn như thế, anh sẽ buộc mình phải tuân theo thôi,”
Richard nói với một nụ cười quyến rũ.

Ôi, Chúa ơi, cô đã nói to điều đó? Nhưng nụ cười toe toét của anh, một
nụ cười thật sự, đảm bảo với cô rằng anh hài lòng về sự đóng góp của cô
cho “vở diễn”.

Hơn bất cứ điều gì khác, điều đó đã giúp cô quay trở lại chủ đề trò
chuyện trung lập của họ, mặc dù trước tiên cô phải hít vào một hơi thở sâu
để bình tĩnh lại. “Vậy, không có gì khiến cho Candice được yêu mến sao?”

Anh không trả lời ngay lập tức, hít một hơi thật sâu, thậm chí liếc lên
trần nhà một lúc trước khi mắt anh quay lại với cô và anh nói, “Khi Charles
đến đây, hãy hỏi anh ấy xem anh ấy có bao giờ thích cô ấy không.”

Julia lắc đầu. “Em luôn thích Charles, nhưng câu hỏi đó hơi quá riêng tư
- ngay cả với anh chồng tương lai của em. Em sẽ tin tưởng vào lời nói của
anh.”

Anh nhướng mày với cô. “Em thích anh trai của anh, phải không?”

Cô cười khúc khích. “Không cần ghen. Có gì không thích ở anh ấy nhỉ?
Anh ấy luôn tốt với em”. Và anh thì không, nhưng cô giữ ý nghĩ đó cho
riêng mình.

Anh không bỏ qua. “Còn anh thì không.”

“Suỵt,” cô cố gắng ngăn anh lại.

“Đừng bịt miệng anh, cả thế giới đều biết chúng ta ghét nhau.”

“Đừng phóng đại thế.”

“Được rồi, cả nước Anh.”

Anh vẫn đang phóng đại, vì chỉ có gia đình và người hầu của họ mới
biết. Nhưng cô không chắc tại sao anh lại đưa ra một chủ đề mà họ không
nên thảo luận — khi các bức tường đều có tai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.