AI LÀ AI CỦA AI - Trang 165

cả buổi tối của cô cuối cùng đã tỉnh táo trong giờ phút này, cô khẽ cười
đáp: "Cám ơn anh nhiều, trong nhà em vẫn còn đồ ăn, về nhà ăn tạm là
được, những thứ này anh cứ mang về vậy, làm bữa sáng ngày mai, đừng
tưởng em không biết đàn ông độc thân các anh lười đến mức nào, he he,
nếu dạ dày đã không tốt thì càng phải chú ý hơn. Được rồi, không nói nữa,
thật sự là đã quá muộn rồi, đến khi anh về nhà cũng không biết mấy giờ ấy
chứ, mà ngày mai còn phải dậy sớm đúng không? Anh về sớm đi, chúng ta
nói chuyện sau, hôm nào rảnh rỗi thì đến nhà em với Trương Hằng, em nấu
một bữa thịnh soạn cho các anh, mấy người chúng ta lâu quá không tụ họp
ăn cơm cùng nhau rồi, cô nàng Bì Hối kia lúc nào cũng phàn nàn là em
trọng sắc khinh bạn…"

Bộ Hoài Vũ không nói gì, chỉ lẳng lặng nhìn Viên Hỷ chăm chú, cho đến

khi Viên Hỷ thực sự không thể nói gì thêm, hai người lại trầm mặc nhìn
nhau. Viên Hỷ cố gắng nhướn nhướn môi cười để phá vỡ sự tĩnh lặng khó
chịu đó: "Tạm biệt."

"Nếu anh chọn không buông tay thì sao?" Bộ Hoài Vũ đột ngột hạ giọng

hỏi: "Vậy lựa chọn của em sẽ là gì?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.