AI LÀ AI CỦA AI - Trang 166

CHƯƠNG

24

V

iên Hỷ ngẩn ra, khi đã định thần lại thì không nén được hít một hơi

thật sâu, biết Bì Hối nhiều chuyện đã tiết lộ toàn bộ những gì cô đã nói, và
cũng biết hành động bất thường của Bộ Hoài Vũ hôm nay là vì điều gì. Cô
cúi đầu trầm tư một lúc, cuối cùng ngẩng lên nhìn thẳng vào Bộ Hoài Vũ,
tuy biết anh và cô đều không thể nhìn rõ vẻ mặt của nhau, nhưng cô vẫn cố
gắng nhẹ nhàng nói: "Không có nếu như, từ đầu đến giờ không hề có nếu
như, nếu có thì chẳng đã là nếu như rồi, nếu xảy ra thật, 4 năm trước em sẽ
chọn không buông tay, và mấy năm trước anh cũng sẽ chọn không buông
tay từ lâu rồi."

Trong vài câu mà có quá nhiều ‘nếu như’, nếu đổi lại là người khác thì

có lẽ sẽ rất mù mờ, nhưng Bộ Hoài Vũ lại hiểu rõ, anh thẫn thờ một lúc rồi
cười khổ, phải, làm gì có ‘nếu như’ gì đó, nếu đã là ‘nếu như’, vậy cũng
không phải là ‘nếu như’ nữa rồi. Bộ Hoài Vũ không nói gì nữa, lên xe rời
đi. Viên Hỷ lặng lẽ nhìn theo đuôi xe khuất dần ở ngã rẽ, trong lòng không
hề thấy thoải mái như đã tưởng, ngược lại càng thấy hụt hẫng hơn. Cô cười
chế giễu chính mình, thì thầm khe khẽ: "Ác độc quá ác độc, đó chính là bản
tính của phụ nữ! Dù cho có nói bao nhiêu lời tuyệt tình đi chăng nữa, vẫn
hy vọng đối phương vẫn yêu mình."

Mấy hôm tiếp sau đó đều phải tăng ca, như thể đã đến lúc mọi người đều

bận, đến lễ Quốc khánh nghỉ liên tiếp vài ngày cũng không rảnh rỗi được,
không chỉ Viên Hỷ mà Hà Thích cũng phải tăng ca liên tục, bận đến nỗi
không có cả thời gian tới thăm Viên Hỷ, chỉ buổi tối gọi điện cho cô than

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.