AI LÀ AI CỦA AI - Trang 178

phúc, biết chưa?" Giọng anh nhỏ dần, chầm chậm tiến sát lại cô, khẽ nói
bên tai cô: "Em biết mà, anh biết thế, em cũng cảm nhận được, phải
không?"

Viên Hỷ cúi đầu không đáp, khóe môi lại thấp thoáng nụ cười, hơi thở

của anh mỗi lúc một gần, khiến gò má cô nóng hực… Không khí đang lúc
mờ ám thì bên ngoài vẳng đến một tiếng gào: "Trời ơi! Tôi đúng là đói
muốn điên rồi, khứu giác cũng có ảo giác đây này, ngửi thấy mùi thơm thức
ăn mới ghê chứ, chết tiệt thật, đứa nào đặt cơm vậy? Chết trên đường đi rồi
à? Tại sao chưa đến???"

Hà Thích và Viên Hỷ giật mình, đồng thời lúng túng nhìn ra cửa, thấy

cửa vẫn khép chặt thì cùng lúc thở phào, hai người nhìn nhau, cùng nở nụ
cười gian xảo, đang lúc đắc ý thì nghe bên ngoài lại một tiếng gào to: "Hình
như tôi cũng ngửi thấy mùi thơm, giống như mùi há cảo hấp ấy."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.