AI LÀ AI CỦA AI - Trang 287

"Đừng cố làm ra vẻ trụy lạc, hút thuốc phải hít vào tận phổi mới gọi là hút,
chỉ đến miệng thôi thì chẳng ích gì đâu."

Cô kinh ngạc quay nhìn anh, hỏi: "Thật à?" Vừa nói lại cố hít một hơi,

thở ra, rồi hỏi: "Không phải thế này à?"

Anh cười lắc đầu, lắc lắc điếu thuốc với cô, sau đó chậm rãi hít một hơi,

ngừng thở một lúc rồi mới từ từ thở khói ra đằng mũi. Vẻ mặt cô rất tò mò,
bắt chước anh học cách hút thuốc, nhưng lại không thể hít vào tận phổi mà
chỉ được tới khoang miệng là cùng, cố gắng một lúc lâu cũng chỉ hít được
mấy bụm khói vào trong, không thể nào được như anh, đừng nói là thở khói
ra đằng mũi.

Anh càng cười dữ dội hơn, hỏi: "Muốn biết hít vào thì có cảm giác gì

không?"

Gật đầu.
"Vậy em nghe lời anh, anh bảo thở thì thở, bảo hít thì hít vào." Anh nói,

thấy cô gật đầu thì dập tắt điếu thuốc trong tay, lấy điếu của cô ra rồi nói:
"Nhắm mắt lại."

Cô ngoan ngoãn làm theo, sau đó cảm thấy cơ thể anh dần sát lại vào

người cô, cô bắt đầu thấy hoảng loạn, vừa định mở mắt ra thì nghe thấy anh
thì thầm ngay sát bên cạnh: "Hít sâu vào!"

Trong hoảng loạn, cô vội nghe lời mà hít thật sâu, sau đó bị sặc đến gập

cả lưng để ho, hồi lâu sau mới có thể ngước lên, mặt đỏ bừng bừng, nước
mắt lưng tròng nhìn anh.

Anh chậm rãi tựa người ra phía sau, nhướn môi nhìn cô, nói: "Anh mới

là người hít khói chứ, mà em thì lại ho ra nông nỗi đó, thế mà còn đòi hút
à?"

Cô chùi nước mắt bên khóe rồi thất thần nhìn điếu thuốc trong tay anh,

một lúc lâu sau mới cúi đầu nhìn xuống, hạ giọng nói: "Hôm ấy… xin lỗi."
Cổ họng cô vốn đã khàn đặc vì khóc, lại thêm một trận ho kinh thiên động
địa, bây giờ càng khàn đến nỗi gần như không nói nổi.

Anh ngẩn ra rồi cười phì: "Bây giờ xin lỗi, không thấy muộn à? Ai đã

nói tổn thương quá thì sẽ bỏ cuộc?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.