AI LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA AI - Trang 193

ta nhất định phải tìm một người cao to để cải thiện thế hệ sau.
Người ta nhìn xa trông rộng như thế, anh trai còn biết nói gì nữa?”

Đúng là chẳng nói được gì, tôi cũng chỉ biết thở dài ngao ngán.

“Tối qua, sau khi bị cô ấy bỏ rơi, anh liền đi uống rượu phải
không? Uống ở đâu thế? Điện thoại cũng không liên lạc được.”

“Đừng nhắc đến nữa, khi đó anh vì lý do chia tay của cô ta mà

phát rồ, bèn mua hai chai rượu xái chạy ra hồ Công nhân gần đó
ngồi uống. Uống say rồi ngủ bên bờ hồ, nửa đêm lạnh quá tỉnh
dậy phát hiện ra ví tiền, điện thoại đều mất sạch, cũng không biết
thằng khốn kiếp nào thấy anh say đã lấy cắp nữa.”

Chẳng trách gọi điện cho anh ta lúc đầu thì không có ai nghe, sau

lại tắt máy, thì ra bị trộm lấy mất. May anh ta là con trai nên chỉ
mất tiền và điện thoại, chứ nếu là con gái thì có khi còn mất luôn
cả người.

“Em nói xem anh có đen đủi không, vừa đầu năm đã bị bạn gái

bỏ, bị mất trộm, lạnh gần chết quay về nhà định ngủ một giấc
thì lại bị bỏng. Đúng là xui xẻo về tận cửa. Mẹ kiếp, không biết ông
trời có thù hằn gì với anh nữa, haizz!”

Nghe đúng là xui xẻo thật, tôi nửa đùa nửa thật đề nghị: “Anh

Nhất Minh, đã đen đủi như vậy, hay là mùng Một lên chùa trên núi
Thiên Đài dâng hương, cầu trời khấn Phật ban phước lành cho
anh.”

Tôi thăm hỏi Chu Nhất Minh xong, anh ta lại quay sang hỏi han

tôi: “Đúng rồi, chẳng phải hôm qua em cũng đưa Phùng Trí Dũng
về nhà ra mắt sao? Bố em thấy anh ta thế nào?”

“Bố em giống hệt mẹ anh, không thích người con rể tương lai

này. Có điều bố em còn dân chủ hơn mẹ anh, ông chỉ đưa ra ý kiến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.